Mưa to hạ xuống ba ngày liên tục, rốt cục ở tại ngày thứ tư cũng nghênh đón được ánh mặt trời. Bầu trời bị nước mưa gột rửa qua vô cùng sáng sủa, mặt trời mới vừa lên, ánh nắng nhỏ vụn dẫm lên không khí bụi trần rơi vào trong phòng. Rèm cửa sổ chỉ có một cái khe nhỏ, tia nắng xuyên vào, người trên giường trở mình, tay vô thức sờ sờ bên cạnh, cơ thể tiện đà chen về hướng bên cạnh, hoàn toàn chen vào trong lồng ngực của người kia. 
Giống như một con mèo lười biếng. 
Tìm kiếm chỗ ngủ thư thích nhất, ấm áp nhất. 
Cằm của Kỷ Vân Hân bị tóc Giản Yên quấn quanh, trong ngực ấm áp, hai người chỉ khoác áo ngủ lên, không có cài nút lại, một đêm dằn vặt, áo ngủ đã sớm không còn nguyên vẹn. Hai tay nàng đặt ở phần eo Giản Yên, nhẹ nhàng ma sát bụng dưới hơi nhô ra. 
"Bữa sáng muốn ăn cái gì?" Đôi mắt của Kỷ Vân Hân vẫn còn chưa mở lên thì đã hỏi, nàng còn hôn đỉnh đầu Giản Yên một cái, vẻ mặt ôn nhu. 
Chưa từng nghĩ tới bản thân sẽ có một ngày vạ giường như vậy, hơn nữa còn không có cảm thấy mình vạ giường một chút nào. Cảm giác này rất kỳ diệu, giống như ôm Giản Yên, thì đang nắm giữ tất cả, cảm giác hạnh phúc nhấn chìm nàng từ đầu đến chân. 
"Chị muốn dậy không?" Giản Yên cũng không có mở mắt ra, miệng lập bẩm nói thầm. Giọng nói của nàng mới vừa thức giấc còn khá thấp, hơi khàn, giống như tối hôm qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-cuu-bat-phan/2960203/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.