Edit + Beta: An Dung NiSánghôm sau Phó Cảnh Diệu rời giường từ sớm, cổng trường vừa mở, cậu liềndùng giấy xin phép của Mã Tu Hòa để ra khỏi trường, chạy một mạch đến ga tàu, mua vé tàu chuyến sớm nhất để về quê.
Qua một buổi tối trằntrọc, lo lắng, Phó Cảnh Diệu cũng hiểu, nếu chỉ bốc đồng hành động theocảm tính thì cậu sẽ không thể cứu nổi Hạ Qùy, nhưng nếu không bốc đồngthì cậu cũng không thể làm đến bước này. Cậu bắt đầu nghĩ kế hoạch đểứng đổi, dù đối mặt với cha của Hạ Quỳ, cậu cũng tuyệt đối không thể dao động.
Khi cậu đến nhà Hạ Quỳ, trời đã sáng hơn một chút so vớilúc cậu xuất phát, trên đường cũng có không ít người, giả sử nếu có xảyra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng có thể kêu cứu.
Phó Cảnh Diệu hít sâu, lấy hết dũng khí để nhấn chuông cửa.
Một lần, hai lần, ba lần…
Vẫn không có người ra mở cửa.
Xem ra không chỉ là cha Hạ Quỳ, mà ngay cả Hạ Quỳ cũng không có nhà. PhóCảnh Diệu cũng không biết là có nên gõ cửa hay không, dù thế nào thì cậu cũng phải chờ được người, một khi lùi bước, cậu liền sẽ mất đi khí thếdũng cảm của mình.
Phó Cảnh Diệu nghĩ vậy, liền từ từ ngồi xổmxuống, ngồi trên bậc thang trước cửa. Nhưng vừa ngồi xuống, cậu đã ngửithấy một mùi rất kì lạ, có vẻ là từ trong nhà bay ra.
Mùi ga!
Phó Cảnh Diệu chạy đến bên cửa sổ, cố gắng hết sức để nhìn vào trong, loáng thoáng thấy một bóng người nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-am-thu-bay/2071016/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.