Chương trước
Chương sau
Editor: An Dung Ni

Beta: Mạc Y Phi

Hai năm trước, sau khi học xong Trung học, Cố Thất Hải chưa gặp lại Nhậm Tuyết Lan.

Sau khi nói chuyện với nhau một lúc, Cố Thất Hải đại khái cũng biết qua vềcuộc sống hiện tại của Nhậm Tuyết Lan. Khác với Cố Thất Hải, Nhậm TuyếtLan đã sớm từ bỏ chuyên ngành Mỹ thuật tạo hình trước kia đã học ở Trung học, thuận lợi thi vào trường đại học ngoại thương. Cuộc sống mỗi ngàykhông cần lo lắng việc cơm áo gạo tiền, chuyện phiền não thì cùng lắmcũng như hôm nay phải mặc quần áo gì? Giờ học này có thể trốn hay không? Hay nam sinh mình thích đã có bạn gái hay chưa?

Cố Thất Hải cảm thấy cuộc sống yên bình như vậy đối với cô là một giấc mơ xa vời.

Nhưng cô không ngờ là Nhậm Tuyết Lan lại hâm mộ cuộc sống ‘nay ăn mai nhịn’ của cô.

“Mình nghe nói, lớp mỹ thuật của chúng ta năm ấy hình như chỉ có mỗi cậu làtiếp tục kiên trì theo ngành. Những người khác, người thì trong nhà cótiền để đi du học, người thì sau khi thi chuyên ngành mỹ thuật vào đạihọc xong liền đổi lại ngành học. Thất Hải, cậu vẫn có thể làm việc đúngvới đam mê của mình, chắc nhất định rất hạnh phúc.”

“Đừng hâm mộmình. Mình không đỗ nổi đại học nên mới phải sống cuộc sống như thế này. Nếu có thể chỉ dựa vào vẽ tranh để kiếm sống liệu mình còn phải đi làmthêm như thế này?”

“Cậu làm thêm ở gian bán quần áo này cũng không phải không tốt, nơi này chẳng phải còn có một ánh chàng đồng nghiệp đẹp trai nữa sao?”

Cố Thất Hải điểm lại khuôn mặt các đồng nghiệp trong đầu: “Cậu nói Hà Diễn?”

“Chẳng lẽ trừ bỏ anh ấy còn có ai đẹp trai nữa sao?” Thấy Cố Thất Hải quảquyết lắc đầu, Nhậm Tuyết Lan lại nói tiếp: “Mình thấy quan hệ hai người rất tốt, hai người là người yêu sao?”

“Cậu hiểu lầm rồi, chúng mình chỉ là bạn bè bình thường thôi.”

“Mình thấy anh ấy đối xử với cậu rất tốt mà.”

“Anh ấy đối với ai cũng tốt, không chỉ riêng mình.”

Nhậm Tuyết Lan nhìn Cố Thất Hải một lát, bỗng nhiên nở nụ cười: “Mình chỉ hỏi vậy thôi, cậu phủ nhận kịch liệt thế làm gì?”

Cố Thất Hải ngây ngốc, tính cách của cô thật sự có chút bảo thủ, trước mắt cô cũng không có ý định gì về phương diện tình cảm, cô sợ nói thêm gìđó thì quan hệ của cô và Hà Diễn trở thành càng nói càng thêm tối. Côdứt khoát ngậm miệng lại, khuấy khuấy cốc trà sữa trước mặt rồi một ngụm uống hết.

____

Buổi tối Cố Thất Hải trở lại nhà trọ, đúng lúc gặp cha Tiêm Tiêm vừa tan làm trở về.

Cố Thất Hải nhớ rõ Tiêm Tiêm từng nói, cha của cô bé là trưởng phòng củamột xí nghiệp lớn. Tan tầm xong thường xuyên phải đi xã giao, hôm nay là lần hiếm hoi Cố Thất Hải chạm mặt ông.

“Xin chào.”

“Chào Cố tiểu thư.”

Cố Thất Hải để ý thấy trên tay ông cầm một hộp bánh ngọt, liền hỏi một câu: “Hôm nay là ngày kỉ niệm đặc biệt gì sao?”

Cha Tiêm Tiêm cười tủm tỉm: “Hôm nay là sinh nhật đứa nhỏ nhà tôi, tôi cố ý về sớm chúc mừng nó.”

Cửa thang máy mở, Cố Thất Hải ấn nút lên tầng 11: “Chú tận tâm như vậy, đứa nhỏ và Tiêm Tiêm nhất định sẽ rất vui vẻ.”

“Hay Cố tiểu thư cũng sang nhà chúng tôi ăn bánh ngọt cùng đi.”

“Không được rồi, hôm nay cháu có chút việc bận.” Cố Thất Hải đáp lại ánh mắtcủa ông, thân thiết cười nói. “Chúc đứa bé nhà chú sinh nhật vui vẻ.”

Cố Thất Hải cùng cha Tiêm Tiêm bước ra khỏi thang máy, đúng lúc này TiêmTiêm dẫn em trai phấn khởi đi ra khỏi nhà đón cha. Cố Thất Hải một lầnnữa chúc đứa bé sinh nhật vui vẻ xong trở về nhà mình.

Trong nháy mắt mọi thứ liền trở thành một màn đen yên tĩnh.

Dù thế nào, Cố Thất Hải cũng biết bây giờ bên phòng 1103 chắc chắn đang là khung cảnh hòa hợp ấm áp.

Cố Thất Hải bật tất cả điện trong nhà lên, tháo kính sát tròng, rửa mặt, thay lại một bộ quần áo khác rồi đi ra phòng khách.

Tuần trước cô vừa nhận được một hợp đồng vẽ tranh minh họa cho một quyểnsách thiếu nhi. Nếu hợp đồng này có thể thuận lợi hoàn thành đúng hạn,cô có thể được trả thù lao rất lớn. Nghĩ đến chuyện này cô liền thu lạitâm trạng lo được lo mất của mình, dự định sẽ giành cả đêm này để tậptrung vẽ tranh.

_____

Trong chốc lát Cố Thất Hải liền đắmchìm trong thế giới tranh vẽ, khi phục hồi lại tinh thần, bất tri bấtgiác thời gian đã là đêm khuya.

Cô nhìn đồng hồ, vừa qua 12 giờ đêm, một ngày mới lại tới.

Thức đêm đối với Cố Thất Hải mà nói chính là chuyện thường ngày. Nhưng đãliên tục một tuần cô đều ở trạng thái thiếu ngủ, giờ phút này tinh thầncủa cô khó tránh khỏi có chút rã rời. Nhưng trước mắt chỗ tranh minh họa này đã sắp vẽ xong rồi, cô không muốn để dây dưa sang ngày hôm sau. Vìthế cô lê bước sang phòng bếp, rót một cốc nước lạnh một hơi uống hếthơn nửa cốc. Mặc dù có chút rùng mình, nhưng vẫn không xua đi được cảmgiác buồn ngủ trầm trọng.

Cố Thất Hải mơ mơ màng màng dựa vào tủbát nghỉ tạm. Nhân tiện trong đầu cũng nghĩ thêm ý tưởng vẽ tranh, nênvẫn còn giữ được một phần tỉnh táo. Giờ này mọi người ở khu trọ chắc đều đã đi ngủ, không biết từ khi nào thì tiếng cười nói ở phòng 1103 đãdừng lại, ngay cả Mã tiên sinh cổ quái ở nhà bên dường như cũng đã trởlại lúc một giờ trước….

Cố Thất Hải đang buồn ngủ, đột nhiên mùikhói nồng nặc xông vào khiến cô bừng tỉnh. Cô ho khan và cái, sờ sờ trên tủ bát, đeo kính vào, nhưng ánh mắt vẫn như trước chỉ nhìn thấy mộtmảnh mơ hồ không rõ ràng. Dường như có một cỗ sương mù dày đặc đang gặmnhấm mọi thứ xung quanh cô.

Loại mùi này, khung cảnh này, không thể lẫn vào đâu được.

Cố Thất Hải quơ tay lấy một chiếc khăn mặt, vội vàng thấm ướt dưới vòinước, sau đo che miệng, mũi chạy ra ngoài. Quả nhiên khói từng đợt từngđợt đang tràn ra từ phòng 1103.

Lúc này Tiêm Tiêm mặc áo ngủ kéotay em trai chạy nhanh ra ngoài, cha Tiêm Tiêm cũng theo sát hai chị em. Bộ tây trang sạch sẽ lúc chiều giờ đã trở nên vô cùng nhếch nhác, thậmchí bên dưới ông chỉ mặc quần đùi.

Tiêm Tiêm ho khan: “Thất Hải, phòng khách nhà em cháy!”

“Đi nhanh khỏi đây đi.” Cha Tiêm Tiêm cũng lo lắng hô lớn.

Cố Thất Hải không nghĩ gì, liền chạy theo đoàn người Tiêm Tiêm ra phía cầu thang bộ. Nhưng chạy được vài bước, một chuyện quan trọng đột nhiênhiện lên trong đầu cô. Gia đình Tiêm Tiêm đã sớm chạy xa khỏi tầm mắtcủa Thất Hải, cô cắn răng quay đầu trở lại.

Cô không thể cứ để Mã tiên sinh ở đó mà chạy trốn như vậy được, cô tuyệt đối không thể bỏ mặc anh.

Cố Thất Hải đứng trước của phòng 1101, liên tục ấn chuông cửa, nhưng trong phòng không hề có bất kì tiếng động nào.

Đáng hận là tại thời điểm sống chết này chuông cửa đột nhiên bị hỏng.

Cố Thất Hải tức giận dùng sức đập cửa: “Mã tiên sinh! Mã tiên sinh!” Côvừa lớn tiếng gọi vài câu, liền bị khói sộc vào mũi, ho khan khôngngừng.

Hô hấp của cô dần trở nên khó khăn hơn. Cứ tiếp tục gọi như vậy không phải là biện pháp, cô lau đi nước mắt chảy ra do bị khói bayvào mắt, xoay người lại chạy về phòng mình, chạy một mạch đến ban côngmới ngừng lại. Cô nhìn chằm chằm vào hai bên ban công cách nhau mộtthước, cố gắng bình ổn lại nhịp tim

Cô không được phép sợ, nếu không sẽ không cứu được Mã tiên sinh.

Cố Thất Hải không có nhiều thời gian để do dự, cô xoay người bò lên lancan, bên dưới chính là màn đêm sâu hun hút. Cô run run, nhắm mắt lại đẩy người qua, cuối cùng cũng an toàn vượt qua được khoảng cách một thướcvà độ cao của 11 tầng lầu giữa hai ban công.

Cố Thất Hải ôm ngựcthở dốc, giữa ban công và phòng khách vẫn còn có một tấm thủy tinh ngăncách, trong phòng tối đen như mực, nhưng cô vẫn nhìn thấy được từng đợtkhói đang càng lúc càng dày lên. Cô đẩy cửa thủy tinh, cửa khóa. Nhấtthời không biết phải làm thế nào, cô đành liều mình lấy chậu hoa trênban công, dùng sức ném vào cửa thủy tinh. Lập tức bên tai vang lên tiếng thủy tinh vỡ tan tành.

Vài mảnh thủy tinh nhỏ cắt qua da Cố Thất Hải, máu đỏ sậm theo miệng vết thương chảy xuống, một vài giọt còn chảy xuống sàn nhà.

Tay Cố Thất Hải đưa qua lỗ thủng trên cửa kính, sờ sờ vài giây, không cẩnthận lại bị mảnh thủy tinh đâm vào. Vất vả một lúc mới có thể mở cửa ra, phía trong là phòng khách không một bóng người, chỉ duy nhất phòng ngủlà đang đóng cửa. Cô thử mở cửa ra, may mắn là cửa không khóa.

Cố Thất Hải không bật đèn mà nhanh chóng chạy vào, vỗ vỗ thân hình cao lớn nằm trên giường.

“Mã tiên sinh! Mã tiên sinh! Dậy, dậy.”

Người trên giường vẫn còn đang ngái ngủ, liếc nhìn Cố Thất Hải một cái, ngay sau đó nắm lấy cổ tay cô, lạnh lùng nói: “Cô là….”

“Tôi là Cố Thất Hải, hàng xóm của anh.” Cố Thất Hải nói nhanh, vừa kéo anhdậy “Đi nhanh đi, nhà đối diện bị cháy, khói đã lan ra khắp nơi rồi!”

Anh ngớ người một giây, ngay sau đó liền xuống giường, chạy ra khỏi phòngngủ. Cố Thất Hải đi theo, chỉ thấy mọi nơi đều là khói đặc, độ ấm trongphòng tăng cao khiến cho cô có chút sợ hãi không dám đặt chân bước đi.

Anh quay đầu lại: “Đi thôi.”

Lúc này âm thanh trầm thấp dễ nghe ấy lại khiến Cố Thất Hải thấy an tâm lạ thường.

Cố Thất Hải đi theo anh, vượt qua tầng tầng khói đắc, bước trên bậc thang, tưởng chừng như sắp thoát khỏi hiểm cảnh. Thế nhưng đáng tiếc là cô đãđánh giá quá cao thể lực của mình. Để tiến được vào phòng Mã tiên sinh,cô đã hít vào không ít khói đặc, hơn nữa trước khi xảy ra hỏa hoạn côcòn chưa được nghỉ ngơi, chỉ thức khuya vẽ tranh. Cô chạy hết được sáubậc thang, thể lực liền cạn kiệt, cảm thấy bản thân mình sắp ngã xuống.

“Cố tiểu thư, Cố tiểu thư!”

Cố Thất Hải khó chịu ho khan, khôi phục lại tinh thần. Nhưng khung cảnhtrước mắt so với khi nãy lại càng mờ ảo hơn, kính mắt của cô không biếttừ khi nào đã rơi xuống rồi. Cô nghĩ bản thân vốn sẽ ngã xuống, nào ngờbây giờ không những không ngã, trên người lại không có chút đau đớn nào, thậm chí còn có một đôi tay rắn chắc đỡ lấy lưng cô.

Cô tựa vào ngực anh, thở yếu ớt: “Mã…. tiên sinh…?”

“Đừng bỏ cuộc, chúng ta ra ngoài thôi.” Anh đỡ Cố Thất Hải đứng dậy, nắm lấy tay cô dắt ra ngoài: “Đi theo tôi, Thất Hải.”

Cố Thất Hải trong nháy mắt có chút thất thần, sức lực đã mất đi dường nhưthông qua tay anh được trả lại cho cô. Bàn tay anh rất lớn, cũng rất ấm, giúp cô có thể một lần nữa xốc lại tinh thần.

Cô tin tưởng cười với anh.

Trong hoàn cảnh mơ hồ, Cố Thất Hải tuy không nhìn rõ được gương mặt của anh,nhưng cô cảm nhận được dường như anh cũng đang cười. Anh đưa khăn lôngướt trên tay cho cô, khiến cho cô cảm nhận được rõ hơn sự bảo vệ củaanh.

“Chúng ta phải sống sót đi ra.” Anh nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.