“Ngải! Ngải!” Lâm Hùng tức tốc chạy đến Hàn Nghị, nơi ở của Liễu di nương và Lâm Ngải. Theo sau hắn là vài người Lâm gia.
“Ầm!” Mở tung cánh cửa, hắn bước vào trong gian phòng yên tĩnh.
Người hầu đều đã bị Lâm Ngải đuổi ra ngoài, chẳng ai dám vào, nghe tên nô tài kia nói muội muội của hắn suốt tuần nay đã không ăn gì rồi, chỉ khư khư trong phòng đợi hắn về, Liễu di khuyên thế nào cũng không được, thỉnh thoảng còn nghe tiếng nàng khóc.
Nghe kể Lâm Hùng cũng không tin, chỉ nghĩ là trò đùa của Lâm Ngải ai ngờ khi đến chỗ phụ thân và lão gia tử hắn mới biết sự tình.
“Hức…” Tiếng nấc phát ra sau màn che, Lâm Hùng nghe được mà mủn lòng.
“Ngải...” Lâm Hùng bước tới gần, Lâm Ngải nghe tiếng, giật mình ngẩng lên, mặt nàng quấn băng kín mít, người chi chít vết thương chưa lành.
“Ca... ca về rồi... hức!” Nàng nghẹn ngào.
Lâm Hùng vén màn lên nhìn rõ, nàng lập tức gục xuống, sụt sịt.
“Ca đừng nhìn, Ngải giờ xấu lắm! Ngải không còn là muội muội xinh đẹp của ca nữa, Ngải không muốn ca thấy đâu! Ô ô…” Lâm Ngải run lên, khóc to hơn.
Lâm Hùng nhìn nàng, lòng đau xót không thôi, kẻ làm cho muội muội hắn thành ra như vậy, hắn tuyệt đối không tha!
Tiến lại bên giường, Lâm Hùng ôn nhu ôm Ngải vào lòng, vuốt nhẹ mái tóc nàng.
“Đừng nói bậy! Dù Ngải có thế nào thì vẫn luôn là muội muôi yêu quý của ca, cả đời này ca sẽ luôn bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-y-loan-the-loan-the-hong-da-tu/2254081/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.