Ta là Sở Thiếu Đình, từ nhỏ đã là Quận chúa được mọi người nâng như trứng hứng như hoa mà lớn lên, trước năm mười hai tuổi ta cảm thấy sau này ta sẽ gả cho biểu ca của mình, chính là Tương Vương ngọc thụ lâm phong. Có điều, người tên Đỗ Nhược Chi kia lại xuất hiện.
Năm ấy là năm thứ hai hắn học thành tài trở về, thật kỳ lạ vì là khách quen của Tương Vương phủ nhưng đến mùa xuân năm đó ta mới nhìn thấy hắn. Ngày ấy hắn mặc trường sam màu trắng, ở trong tiểu viện Tương Vương phủ đọc sách, bên cạnh giống như còn có nữ hài cúi đầu chăm chú viết chữ. Nghe biểu ca nói, đó là Mặc Ngọc, là đứa ăn mày mà biểu ca mua được.
Ta không nhịn được tò mò hình dạng của người đang đọc sách kia, vì vậy ta nhẹ nhàng đến gần. Đó là gương mặt rất trắng trẻo sạch sẽ, hai mắt trong suốt như tiến vào đáy lòng ta. Nhưng hắn cũng không phát hiện ra ta, cho nên vẫn duy trì tư thế đó, bỗng nhiên Mặc Ngọc bên cạnh gọi hắn. Sau đó dáng vẻ thư sinh sạch sẽ như có chút sức sống, hắn mỉm cười nhìn Mặc Ngọc, cúi đầu chậm rãi giảng giải.
Khi đó, tâm của ta, lại như được ánh mặt trời ôn hòa đẹp tươi chiếu rọi. Vì vậy, khi đó ta liền nhận định hắn - Đỗ Nhược Chi, sẽ là phu quân tương lai của ta. Chớp mắt đã mười bốn tuổi, ta cự tuyệt ý nghĩ của phụ thân muốn đem ta gả cho biểu ca, bởi vì trong lòng ta từ ngày ấy đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tu-cau-tu-tren-troi-roi-xuong/1774454/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.