Mới qua canh bốn, vẫn còn u tối. Trong Đệ Nhất Lâu, Chu Kiện đã dậy từ rất sớm, cũng hiếm khi không tức giận mà rời giường, ăn chút cháo, tâm tình vui vẻ nghe thủ hạ tường thuật tình huống tối hôm qua. Nghe xong, cho hạ nhân lui, mới cúi đầu bật cười.
Sáng sớm, người trong kinh thành rộn ràng như trẩy hội, bàn về chuyện tối hôm qua con rể Tể tướng đấu giá hoa khôi. Một kẻ ăn mặc như dân buôn nói: "Các người biết gì chưa? Tối hôm qua Từ đông gia đã dùng tới mười vạn lượng mua đêm đầu của hoa khôi Ỷ Nguyệt Lâu, lại còn một khắc cắt đứt mộng đẹp của Khâu lão gia của tiệm châu báu Thành Tây.
Bốn phía lập tức vang lên tiếng thảo luận, tiếp theo, một nam tử lại hỏi: "Tiếp đó thì thế nào, có phải là...ôn hương nhuyễn ngọc một đêm không a?" Nói xong, một bên đều cười vang không dứt. Con buôn kia lại chỉ nhìn bọn họ liếc mắt một cái, sau đó nghiêm mặt nói: "Không đâu, ta nghe tối hôm qua bằng hữu ở Ỷ Nguyệt Lâu nói, Từ đông gia vào sương phòng còn chưa tới một hồi đã nghe vài tiếng động vang lên, còn tưởng rằng Từ đông gia cũng quá không biết thương hương tiếc ngọc, nào ngờ nguyên lai là hắn đẩy cửa sổ, từ lầu hai Ỷ Nguyệt Lâu nhảy xuống, ha ha!"
Mọi người nghe xong sửng sốt trong chốc lát, cũng lớn tiếng bật cười, thiên hạ to lớn này đúng là có đủ những chuyện lạ. Tốn mười vạn lượng mà không tiến ôn nhu hương, lại phá cửa sổ mà chạy.
Mặt trời lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tu-cau-tu-tren-troi-roi-xuong/1774435/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.