Sáng sớm, đến khi ánh dương quang chiếu rọi qua phòng ngủ, Quý Thanh Diêu mới ý thức trời đã sáng. Khe khẽ thở dài, đứng lên đến sau tấm bình phong. Đứng đó mới nhận ra chưa gọi Đông Mai chuẩn bị nước, trong phòng chỉ có nước từ đêm qua. Tựa hồ không muốn tiếp tục phiền toái, tùy ý dùng nước lạnh như băng rửa mặt.
Sửa sang lại thoả đáng, đi tới bên giường, người trên giường vẫn chưa tỉnh. Cuối cùng vẫn không nhẫn tâm, cho nên đêm qua sau khi ly khai đã phái Từ Tài đi chiếu cố nàng. Nhìn thấy nàng uống đến mơ hồ vẫn gọi tên mình nhưng nói không được câu nào trọn vẹn. Chỉ gọi lên vài lần.
Tâm rất đau đớn, rất muốn hỏi nàng rốt cuộc bị làm sao vậy, nhưng vừa nghĩ tới đêm qua dưới tàng liễu, hai người dựa sát vào nhau, nên cái gì cũng không muốn biết, không muốn nghĩ tới. Quý Thanh Diêu biết, nàng kia chính là Mặc Ngọc, người có thể làm điểm tâm rất ngon, trước giờ không biết nguyên lai người đó lại bộ dạng thanh tú đến vậy, cũng không biết người ở trước mặt mình vẫn giữ khoảng cách lại có thể tự nhiên cùng nàng ta ở chung như thế.
Đêm qua mới phát hiện, nguyên lai mình lại ích kỷ nhu nhược như vậy, trong lòng đã sớm minh bạch tình cảm đối với Từ Phú Quý, lại không dám nói ra miệng, sợ nói ra trái lại sẽ phá hỏng cái an nhàn hạnh phúc mà mình rất lưu luyến. Nhưng mình chưa từng hỏi qua, người kia, có phải tâm tư cũng giống mình, có phải cũng nguyện ý bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tu-cau-tu-tren-troi-roi-xuong/1774430/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.