Editor: Tô Tô Hữu Hành
***
Quý Hàn Sơ ngồi ngay ngắn, sắc mặt lạnh nhạt tựa như chưa bao giờ đặt vấn đề đó ở trong lòng.
Tạ Ly Ưu: "Nói thật với ta đi, rốt cuộc ngươi suy nghĩ thế nào?"
Quý Hàn Sơ: "Chuyện gì cũng chưa từng nghĩ."
Tạ Ly Ưu nhớ đến chiếc vòng kia, rõ ràng y không tin: "Nàng ta với Ân gia có thù oán. Ngươi cũng thấy rồi đấy, thứ nàng ta muốn chính là mạng của kẻ khác. Nếu ngươi không nỡ giết nàng thì cũng không cản được nàng đâu."
Quý Hàn Sơ giương mắt nhìn y.
"Ngươi đừng nhìn ta như vậy." Tạ Ly Ưu ôm tay mỉm cười, mắt hướng về phía lồng ngực của người nọ: "Môn thứ hai chỉ phụ trách tin tình báo, còn những chuyện ân oán giang hồ xưa nay chưa từng tham dự."
Tính cách của Tạ Ly Ưu vốn vô tư, chuyện gì cũng nghe từ tai phải rồi truyền sang tai trái, không lưu giữ trong lòng.
Nếu y phải xuống tay với Hồng Trang thì y cũng ngại phiền toái.
Trước mắt của Quý Hàn Sơ lại tái hiện một màn "huyết hải thâm thù" mà Hồng Trang từng nói. Trong lòng chàng khó chịu không thôi, cũng không biết nguyên nhân là do tình cảnh éo le giữa bọn họ, hay là do thấy nàng vì thù hận mà phải chịu ấm ức.
Chàng nói: "Ngươi có biết chuyện giữa nàng và Ân gia hay không?"
Tạ Ly Ưu cười: "Không biết."
Quý Hàn Sơ liếc mắt.
Trên đời này làm gì có chuyện Nhị môn chủ của Quý gia không biết.
Tạ Ly Ưu nhún vai: "Năm đó vì muốn củng cố địa vị trong ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-trang/1664163/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.