Editor: Tô Tô Hữu Hành
***
Hồng Trang ngẩng đầu ngắm nhìn vầng trăng trên bầu trời cao.
Vầng trăng bỗng nhiên biến thành gương mặt của Quý Hàn Sơ.
Nàng chợt hoảng hốt, có chút ai oán.
"Yêu nữ!" Một tiếng quát oanh tạc bên tai.
Giọng nói này cực lớn, vang vọng bốn bề. May mà nơi đây chỉ là sân viện của nhánh con thứ ở Ân gia nên có ít người lui tới, cùng lắm chỉ có mấy con chim bay qua bay lại.
Hồng Trang vân vê hòn đá nhỏ nhắm thẳng về phía đám chim chóc kia, không biết nàng dùng chiêu thức gì mà trong nháy mắt đã có vài con rơi bồm bộp xuống đất.
Thấy vậy, tên gác cổng liền cảnh giác lùi về sau mấy bước.
"Được rồi." Hồng Trang bước lại gần chỗ gã, nhàm chán lắc lư Câu nguyệt: "Đừng nhiều lời, ngươi nghĩ kỹ rồi chứ?"
Con mắt của gã đã đỏ quạch, thanh kiếm giơ ra phía trước, trong lồng ngực gã như có dã thú đang gào thét.
"Hôm nay ta phải liều mạng với ngươi!"
"Chậc." Hồng Trang nhíu mày: "Có phải dạo này ta nhân từ quá nên các ngươi ai cũng muốn leo lên đầu ta đúng không? Hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi muốn chết như thế nào? Còn không thì mau chạy đi, đợi lát nữa ta sẽ không dễ nói chuyện như vậy đâu."
"Ngươi tự tìm chết!" Gã gác cổng hoàn toàn bị chọc giận.
Gã tung kiếm mang theo từng đợt sấm sét đánh về phía Hồng Trang.
Một chiêu này đã dùng toàn lực, gân mạch trên cổ của gã nổi cộm, đôi mắt sung huyết, lực đạo trên tay nặng tựa ngàn cân.
Lưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-trang/1664158/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.