Editor: Tô Tô Hữu Hành
***
Nhiều năm trước đây.
Giang Nam đẹp, phong cảnh cũ từng ham.
"Nắng rực hoa sông hồng tựa lửa, xuân về dòng nước biếc như chàm......" [1]
[1] Bản dịch: Sưu tầm.
Giang Nam hảo,
Phong cảnh cựu tằng am.
Nhật xuất giang hoa hồng thắng hoả,
Xuân lai giang thuỷ lục như lam,
Năng bất ức Giang Nam.
(Ức Giang Nam kỳ 1 - Bạch Cư Dị)
Hồng Trang ghé vào bên cửa sổ, gối đầu lên cánh tay. Đôi mắt kiều mị như nàng mèo đang thảnh thơi hưởng thụ phong cảnh sông nước về đêm.
Nhà trọ bên sông chào giá khá cao nhưng nàng vừa ra tay liền bao trọn dãy phòng chữ Thiên trên lầu cao nhất. Từ xưa đến nay, "Đệ tử không được phép sầu vì tiền" luôn là quy tắc tuyệt vời nhất của Thất Tinh cốc.
Có lẽ tiểu nhị nơi đây chưa từng gặp qua nữ tử Nam Cương giống như nàng, vừa nhìn mặt đã phải thất thần. Sau khi bị Thiên Xu sư bá dùng một thỏi bạc đánh cho tỉnh ngộ thì gương mặt của hắn đã nóng như lửa đốt.
Nghĩ đến bộ dáng kinh hoảng thất thố của tiểu nhị khi nãy, trong mắt nàng nổi lên ý cười.
"Người Trung Nguyên thú vị thật đấy......"
Nàng đổi tư thế từ nằm bò sang ngồi, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Ở Trung Nguyên rất hiếm nữ tử đến từ dị vực [2], nàng to gan không kiêng nể, ngay cả gương mặt cũng chẳng buồn dùng mạng che.
[2] Dị vực: Cõi lạ, cõi khác.
Nhìn cho rõ vào, tốt nhất là đến khi xuống địa ngục vẫn có thể nhớ được nữ la sát nào đã lấy mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-trang/1664153/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.