Editor: Tô Tô Hữu Hành
***
Cô nương thấy hành động của chàng cũng không giận, trực tiếp ném roi xuống đùi của Quý Hàn Sơ.
Quý Hàn Sơ buông thân roi trong miệng ra, ánh mắt cảnh giác nhìn nàng.
Tiểu cô nương váy đỏ cúi người, bò lên giường giống như chú khỉ con, áp đến bên người hắn. Thân thể nàng dựa vào cánh tay của nam nhân, tựa như không cam lòng mà hỏi: "Quý Hàn Sơ, chàng thật sự thật sự thật sự không nhớ ra ta sao?"
Quý Hàn Sơ đau đầu: "Ta thật sự chưa từng gặp qua cô nương."
Cô nương váy đỏ trầm mặc mấy phần, ngón tay nắm lấy cằm của hắn, lại hỏi: "Vậy chàng có nhớ Ân Thanh Yên hay không?"
Quý Hàn Sơ nói: "Thanh Yên là cháu ngoại bên nhà vợ của tam thúc, gọi ta một tiếng 'biểu ca'."
"Quý Thừa Huyên thì sao?"
"Là tên húy của tam thúc."
"Ân Thê Thê?"
"Tam thẩm."
......
Cô nương váy đỏ cực kỳ khó hiểu: "Xem ra chàng cũng không giống tên ngốc đâu nhỉ."
"......"
Cô nương hắng giọng, hỏi lại: "Vậy...... còn Hồng Trang?"
Quý Hàn Sơ lập tức đoán được đó là tên của nàng nhưng trong đầu chàng thực sự không có chút ấn tượng nào. Không đành lòng đón ánh mắt của nàng, thấp giọng đáp: "Ta quả thật không quen biết ngươi."
Lời vừa thốt ra, sắc mặt của Hồng Trang liền tối sầm lại.
Dường như có chút khó có thể tin, nàng ngồi ở đó ngây ngốc nhìn chàng chằm chằm không chớp mắt, tựa như hoài nghi liệu có phải chàng đang nói dối hay không.
Đợi cho tới khi xác định đáy mắt của chàng hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-trang/1664149/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.