Edit: Thu Lệ
Sau khi bị nô dịch nửa sống nửa chết, Hàn Tiêu Ly đã trở về, ở trong phòng trọ nhỏ của Tống Tinh Thần ngủ suốt cả một ngày một đêm, cuối cùng tỉnh dậy giữa mùi thơm không gì sánh bằng của hộp cơm mà Tống Tinh Thần vừa mua.
Tống Tinh Thần đợi cô đánh răng rửa mặt xong ra ngoài, lúc này mới đưa hộp cơm qua, "Sao dáng vẻ lại như quỷ vậy?"
Hai mắt Hàn Tiêu Ly đẫm lệ mông lung nhìn Tống Tinh Thần, dáng vẻ vô cùng đau đớn. "Mặc dù Tô Khiêm Thành đối với mình như vậy, nhưng mình vẫn quyết một lòng với anh ấy."
Tống Tinh Thần lập tức nghẹn họng, cô vội vàng nhấp một hớp canh, lúc này mới sợ hãi hỏi "Anh dùng quy tắc ngầm với cậu?"
Hàn Tiêu Ly trợn mắt, "Thật nông cạn."
Tống Tinh Thần thong thả ung dung lại nhấp một hớp canh, lúc này mới từ từ nhưng hiểu rõ chân tướng nói: "Thật ra cậu hy vọng anh ấy dùng quy tắc ngầm với cậu, nhưng người ta không theo đúng không, cậu liền thẹn quá thành giận bôi nhọ anh ấy khắp nơi."
Hàn Tiêu Ly hoàn toàn yên lặng, suy nghĩ và quan niệm sáng tạo cái mới của Tống Tinh Thần còn có tư chất hơn một biên kịch thân chinh bách chiến là cô đây.
Ăn một bữa cơm, Tống Tinh Thần đã ung dung thản nhiên hỏi rõ mọi chuyện.
Một tháng trước, sau khi biết được Tống Tinh Thần trở về, Hàn Tiêu Ly liền quả quyết đi công tác lao tới tiền tuyến trao đổi hợp tác xúc tiến tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tran-nhu-nuoc/2018212/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.