Edit: Thu Lệ 
Lúc Tống Tinh Thần trở lại phòng ngủ, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi, chỉ đạo viên ở cùng phòng ngủ thấy vẻ mặt cô vẫn chưa tỉnh hồn không khỏi lo lắng vỗ vỗ vai của cô. "Tinh Thần, cô không sao chứ?" 
Tống Tinh Thần đúng lúc bị cô ấy vỗ trúng bả vai, đau đến nhe răng trợn mắt, cô vuốt vuốt bả vai đau nhức lắc đầu một cái. "Không có việc gì." 
Chỉ là nhớ tới chuyện mới vừa rồi, Tống Tinh Thần vẫn cảm thấy —— rơi vào hang sói rồi! 
****** 
Sau khi Tô Thanh Triệt nói ra những lời này, Tống Tinh Thần liền trợn tròn mắt. 
Cô nhanh chóng nắm chặt cổ áo, thân thể lui về phía sau, cảnh giác phòng bị. "Đoàn trưởng Tô, anh phải suy nghĩ kỹ càng hậu quả của việc làm như vậy!" 
Tô Thanh Triệt khẽ cười một tiếng, hỏi ngược lại, "Cô cho rằng tôi muốn làm gì?" 
Tống Tinh Thần nháy mắt mấy cái, "Vậy anh muốn tôi làm cái gì?" 
Tô Thanh Triệt cười nhạt với cô một tiếng, nụ cười kia lại làm cho Tống Tinh Thần lạnh sống lưng, hận không thể tông cửa xông ra ngoài thì anh cúi đầu liếc mắt nhìn đồng hồ trên cổ tay, nói nhẹ như mây bay. "Cô còn hai phút để suy nghĩ." 
Lúc này, Tống Tinh Thần thật sự sợ hãi trong lòng rồi, cô "Xoạt" một cái đứng dậy. "Tôi cũng không tin anh có thể làm gì tôi, tôi cũng không theo xem anh làm gì tôi!" 
Tô Thanh Triệt lười biếng trừng mắt lên, xác nhận nói: "Thật chứ?" 
Tống Tinh Thần hừ lạnh một tiếng, "Đương nhiên." Dứt lời, bóp bóp nắm tay, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tran-nhu-nuoc/123226/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.