Tô Thanh Triệt bị câu nói cuối cùng của cô chẹn họng, như vậy cũng khiến anh bắt đầu xem kỹ cô gái đang ngồi trước mặt mình lần nữa.
Tống Tinh Thần có dáng người cao gầy, mắt ngọc mày ngài, khẽ nhíu mày hoặc là khi cười lên đều là càng nhìn càng đẹp. Mặt mày như vẽ, Hoạt Sắc Sinh Hương cũng không hơn như thế.
Chỉ có điều ——
Tô Thanh Triệt nhìn trong mắt cô xóa đi vẻ không kiên nhẫn, khóe môi nâng lên nụ cười châm chọc, ngược lại phát hiện lần này cô tới xem mắt hình như cũng không phải là tự nguyện.
Nghĩ tới đây, anh thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà vẫn hứng khởi muốn trêu chọc cô một chút. "Quần lót à?"
Anh khẽ cau mày, hình như có chút khó xử. "Nếu như cô thật sự muốn biết, không bằng tự mình tới xem? Bản thân tôi rất xấu hổ mở miệng."
Tống Tinh Thần nhíu hai mắt lại, nhấp miếng cà phê, lúc này mới cười nói: "Vậy thì không cần, anh cũng biết, nhìn thứ không nên thấy sẽ đau mắt hột."
Tô Thanh Triệt nghiêm trang gật đầu một cái.
Tống Tinh Thần lại đột nhiên có ý xấu, tầm mắt của cô di chuyển từ mặt anh xuống, sau đó lại tiếp tục đi xuống...... Chỉ có điều tư thế anh ngồi rất tao nhã, tầm mắt di chuyển đến eo đã bị bàn ăn chặn ngang.
Cô thu hồi tầm mắt, không biến sắc đánh giá một chút, lúc này trong mắt mới tràn đầy ý cười.
Tô Thanh Triệt vẫn chú ý đến cử động của cô, thong thả ung dung uống một ngụm nước mới lên tiếng: "Cô Tống có hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tran-nhu-nuoc/123217/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.