Vương phủ--
- Hiền tế tham kiến phụ vương, mẫu phi. –Theo chân người hầu trong vương phủ, từ xa nhìn thấy cảnh phu thê cùng nhau tản bộ, lòng Tô Tử Lăng đầy ngưỡng mộ.
- Mặc Sinh, qua đây ngồi! Nguyệt nhi sao không đến cùng vậy? –Trông thấy Tô Tử Lăng đến, Cố Kì Minh cùng Dương Vân Hi đều vui mừng muốn nở hoa.
- Ân, quận chúa vì bệnh của mẫu phi mà mấy ngày ăn ngủ không ngon, hôm nay mệt quá cũng đã đi nghỉ, ta chỉ đến một mình.
- Quận mã đối với quận chúa thật có tâm. –Nếu mấy ngày trước còn thấy Dương Vân Hi một bộ dạng khô khốc u buồn thì hôm nay tuy cũng vẫn gầy yếu nhưng trên mặt đã tươi tỉnh hơn, có sinh khí hơn so lần đầu gặp.
- Mẫu phi quá khen, hôm nay trông mẫu phi có vẻ so với mấy hôm trước tốt lên không ít.
- Cũng phải nhờ dược vật quận mã đưa đến với nghe theo chỉ dẫn, mấy ngày qua ta thấy đã đỡ hơn rất nhiều. –Dương Vân Hi cảm thấy may mắn khi nữ nhi của nàng gả cho người trước mặt, nếu không e rằng bây giờ chính nàng cũng không có ý chí khao khát sống hiện tại.
- Vì quận chúa giải ưu sầu thì có gì. –Tô Tử Lăng khiêm nhường.
- Ha ha ha hay cho vì quận chúa, hảo hài tử, ta quả nhiên không chọn sai. –Cố Kì Minh nghe Tô Tử Lăng ra sức vì nữ nhi của hắn không khỏi cao hứng.
- Đúng vậy, Nguyệt nhi thật có phúc. –Dương Vân Hi cũng gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tran-ai-tinh/3087039/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.