- Mặc Sinh! Tô Mặc Sinh! Đăng đồ tử nhà ngươi! Đứng lại cho ta! –Cố Như Nguyệt phi ngựa từ xa cất tiếng hét đến chói tai, Tô Tử Lăng nghe âm thanh quen thuộc cũng liền một trận lạnh gáy theo.
- Như Nguyệt biểu muội! Ngươi sao lại đi theo chúng ta! –Cố Minh Diễn ra hiệu cho đoàn người dừng xe, hắn cùng Tô Tử Lăng vốn hẹn qua 3 ngày liền xuất phát, cũng là khi ánh dương mới lên đã di chuyển, đi ra thành chưa tới nửa canh giờ lại không nghĩ rằng Cố Như Nguyệt đã đuổi tới nơi.
Tô Tử Lăng lúc này chẳng có tốt chút sắc mặt, từ lúc nhận ra đoạn tình cảm ngang trái này nàng những ngày qua liền mượn cớ mà tránh phải đối mặt Cố Như Nguyệt, nhưng tâm tình 3 ngày qua cũng chẳng có bao nhiêu tiến triển chẳng những chẳng thể quên ngược lại hình ảnh của Cố Như Nguyệt càng lúc càng xuất hiện nhiều hơn, ngay đến ban đêm cũng chẳng bỏ qua cho nàng. Hiện tại vì tránh mấy ý nghĩ không đâu liền không từ mà trốn đi, vậy mà giờ trông thấy Cố Như Nguyệt xuất hiện lòng nàng lại loạn lên, tuy nhận định là không tốt nhưng có chút vui vẻ cùng mong chờ. Vậy xong rồi, nàng thực muốn phát điên sớm.
- Tô Mặc Sinh! Đồ đáng ghét nhà ngươi! Ngươi cư nhiên thất hứa! Rõ ràng nói sẽ dẫn ta đi Giang Nam vậy mà lại bỏ ta ở phủ! –Cố Như Nguyệt vừa đuổi kịp đoàn xe đã chạy đến chỗ Tô Tử Lăng chất vấn, nàng lúc này một cỗ hỏa khí, rõ ràng nửa tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tran-ai-tinh/3086983/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.