- Lão Lâm, cháu của ta sao rồi? -Mộ Dung Thần hoảng loạn liên tục thấy người hầu mang từng chậu máu ra, hắn lúc đó tại sao không kịp ngăn cản Tô Tử Lăng chặn tiễn chứ. Trực tiếp phải nhìn thấy Tô Tử Lăng từ trên cao ngã xuống, hắn lúc đó hận bản thân kém cỏi bao nhiêu. Đều là cháu của hắn nhưng không có 1 ai hắn bảo vệ nổi.
- Lâm tiền bối, Tử... Mặc Sinh sẽ không có vấn đề phải không? -Tô Mặc Sinh ngồi xe lăn cũng lo lắng hỏi Lâm Viễn Trình liên tục
- Dược vương, Mặc Sinh sẽ không sao phải không? Ta cầu xin người hãy cứu sống Mặc Sinh! -Đây là lần thứ 2 Cố Như Nguyệt phải nhìn thấy Tô Tử Lăng rơi vào cảnh sinh tử, nhưng lần này nhìn Tô Tử Lăng càng lúc càng tái nhợt, từ lúc Tô Tử Lăng được đưa vào, Cố Như Nguyệt vẫn luôn ở bên cạnh nắm chặt bàn tay của đối phương, nuớc mắt không ngừng rơi nhưng miệng không ngừng lẩm nhẩm Tô Tử Lăng sẽ không chết.
- Các ngươi đừng có hỏi nữa, ta cũng đang rất rối đây này! Tuy mũi tên bắn ở bả vai trái cách tim không ngắn nhưng mũi tên này cấu tạo răng cưa chụp xuống nếu rút ra chắc chắn sẽ đụng trúng phải gân mạch của tay, hơn nữa ta không tiện rút mũi tên ra cần, nên tạm thời ta mới chỉ có gắng cầm máu.
- Vì sao không tiện rút tên. -Cố Như Nguyệt ngồi bên cạnh nhìn Lâm Viễn Trình hỏi, rõ ràng hắn là thần y, tại sao không thể chữa cho Tô Tử Lăng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tran-ai-tinh/2642465/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.