Chương trước
Chương sau

Từ chỗ Điền Lâm Hỉ đi ra, Diệp Trạch Đào liền nhận được cuộc gọi của Dương Quân, nói là anh ta đã về tới thành phố Lan Phong.
Tới nơi phòng trà mà Dương Quân đã đặt sẵn, Diệp Trạch Đào đã thấy Dương Quân ngồi chờ ở đó rồi.
Trải qua nhiều năm luyện tập như thế Dương Quân hiện giờ rất chín chắn.
- Anh Diệp
Dương Quân rất nhanh đứng dậy.
- Ngồi xuống rồi hãy nói
Diệp Trạch Đào mỉm cười đi tới ngồi xuống ghế.
Thấy Diệp Trạch Đào ngồi xuống rồi, Dương Quân mới ngồi xuống.
- Tình hình là như thế nào vậy?
Hiện tại Dương Quân đã là một trong những người thân tín nhất của Diệp Trạch Đào, nên nói chuyện cũng không có gì phải lo lắng.
Lần này Dương Quân đến nơi của Phương Di Mai chính là đi điều tra việc của Phương Di Mai, bây giờ quay về cũng khiến cho Diệp Trạch Đào có chút bất an.
Tuy rằng mối quan hệ giữa Diệp Trạch Đào và Phương Di Mai đang giảm đi, nếu Phương Di Mai thật sự có chuyện gì, trong lòng Diệp Trạch Đào thật là có chút không thoải mái.
Hiện tại Diệp Trạch Đào cũng rất do dự, đối với việc muốn nói chuyện yêu đương với Phương Di Mai, anh cũng giấu suy nghĩ của bản thân ở trong lòng, nếu cùng Phương Di Mai thật sự có một kết cục tốt Diệp Trạch Đào cũng không phản đối.
- Anh Diệp, kì thật chủ nhiệm Phương cũng đang do dự.
- Ừ !
Phương Di Mai điều đến thành phố công tác hiện tại cũng có thế thấy cô rất được lãnh đạo của thành phố coi trọng, con đường thăng quan tiến chức xem ra cũng rất thuận lợi.
Cách nghĩ của Phương Di Mai Diệp Trạch Đào ít nhiều cũng đoán ra được, Phương Di Mai là một người phụ nữ có nhiều tham vọng, trước đây cùng mối quan hệ của bản thân càng nhiều thì khả năng nhìn thấy quyền lực của mình, bây giờ cách xa như thế, với lại căn bản không thể kết hôn cùng anh, cô ta hẳn là đã có ý nghĩ mới rồi.
Nếu có một người đàn ông ưu tú, Phương Di Mai cũng khó tránh khỏi sẽ động lòng.
- Là như thế này, người kia vẫn chưa kết hôn, cha của cậu ta lại là phó chủ tịch tỉnh ở đó, cậu ta theo đuổi rất nhiệt tình
- Cậu ta là người như thế nào?
- Tôi đã biết một ít tình hình, người này mọi phương diện đều không tồi, năng lực cũng có, ngày trước cũng từng vui đùa với không ít phụ nữ, bây giờ khi đang theo đuổi chủ nhiệm Phương xem như là hối cải rồi.
Diệp Trạch Đào khẽ nhíu mày
Biết được Diệp Trạch Đào muốn biết là điều gì, Dương Quân nói:
- Giữa bọn họ cũng chưa vượt quá giới hạn, khi tôi về còn để lại vài người âm thầm theo dõi bọn họ.
Diệp Trạch Đào nhìn về phía Dương Quân.
- Anh Diệp, tất cả đều là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, tin được.
Diệp Trạch Đào tựa lưng vào ghế thở dài một tiếng.
Ngay tại lúc này trong lòng tỉ mỉ phân tích chuyện của mình và Phương Di Mai.
Không biết nên làm thế nào, hiện tại ngược lại trong ý nghĩ rất hy vọng Phương Di Mai có thể tìm được một chỗ tốt.
Rốt cuộc bản thân có thái độ gì đây?
Bản thân Diệp Trạch Đào cũng có chút không rõ ràng.
Tuy nhiên ý nghĩ thì hi vọng Phương Di Mai có được một chỗ tốt, nhưng lại không hi vọng người lăng nhăng kia có ý đồ với Phương Di Mai.
Cùng với Phương Di Mai không có kết quả gì, nếu đã như vậy cô ta muốn đi tìm hạnh phúc cho bản thân, vậy thì tác thành cho cô ta được rồi.
- Mỗi người muốn đi theo con đường như thế nào là họ lựa chọn!
Diệp Trạch Đào nói một câu.
Dương Quân nói:
- Anh Diệp kì thật muốn khử người như cậu ta cũng không khó, tôi đã âm thầm phái người thu thập chứng cứ của cậu ta, đã lấy được một ít chứng cứ trước kia cậu ta làm loạn, anh muốn xử lý cậu ta không?
Dương Quân thuộc loại người nhất mực trung thành, sau khi đi theo Diệp Trạch Đào liền quyết tâm đi theo anh, bây giờ khi mà Diệp Trạch Đào muốn điều tra về người kia đương nhiên Dương Quân sẽ tự động thu thập một số tài liệu của anh ta.
Diệp Trạch Đào cũng muốn hiểu hơn xem Phương Di Mai rốt cuộc là nghĩ như thế nào, nếu Phương Di Mai thật sự hạ quyết tâm cùng với người kia Diệp Trạch Đào căn bản sẽ không đi quản việc này.
Diệp Trạch Đào lắc đầu nói:
- Tôi vừa nói rồi, mỗi người đều có con đường riêng của mình, chờ xem !
Trong chuyện với Phương Di Mai Diệp Trạch Đào đúng là vẫn còn do dự.
Dương Quân cũng không nói nhiều lời.
- Quân tử, chị dâu lần này toàn quyền ủy thác anh phụ trách việc dự án Giáp Hà, việc này anh phải mạnh dạn mà làm.
Nói đến việc này, Dương Quân cảm động nói:
- Anh Diệp cảm ơn anh và chị dâu đã tín nhiệm tôi.
Diệp Trạch Đào nói:
- Rất nhiều việc đều phải vừa làm vừa học, anh rất thông minh cũng từng được tô luyện trên thương trường rồi bây giờ hẳn là không có áp lực quá lớn từ từ mà làm!
Rất nhanh nhận xét của Diệp Trạch Đào đã chuyển sang việc của Lý Dương Kỳ.
- Dương Quân, sự việc bên kia xem như là được rồi, bây giờ đến thành phố Lan Phong có một việc.
- Anh Diệp nói xem.
- Trưởng ban tuyên giáo thành ủy thích gửi tin nhắn quấy rầy phụ nữ, việc này anh thấy thế nào?
Dương Quân vừa nghe thấy liền nhìn Diệp Trạch Đào với ánh mắt có chút ngờ vực.
Khi nhìn về phía Diệp Trạch Đào anh ta châm một điếu thuốc, rất nhanh suy nghĩ về việc này.
Rất nhanh Dương Quân đã tìm ra được mấu chốt, xét trên góc độ tình cảm của Diệp trạch Đào thì một lãnh đạo thành ủy làm ra việc như thế này chắc chắn Diệp Trạch Đào sẽ không vui, không chỉ là không vui nó cũng đủ làm cho Diệp Trạch Đào không thể cùng người ấy cùng làm ở một nơi.
Diệp Trạch Đào nói như thế chính là ám chỉ mình phải đối phó với người này rồi!
- Anh Diệp tôi đã hiểu rồi.
Dương Quân cũng không nói mình hiểu cái gì, chỉ nói mỗi thế không nói gì hơn.
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:
- Có nhiều việc giao cho Cố Minh Trung là được rồi.
Dương Quân lại hiểu thêm được một ít nữa, việc này Diệp Trạch Đào vòng vo một hồi bảo mình đi làm, làm cũng không được một phần nào rồi, nếu mà chuyện không bại lộ để Cố Minh Trung đi làm tiếp, trong toàn bộ câu chuyện Diệp Trạch Đào cũng sẽ không lộ diện.
- Anh Diệp tôi sẽ nhanh chóng xác thực!
Sau khi Dương Quân đi rồi Diệp Trạch Đào suy nghĩ lại một hồi, lúc này mới bấm số gọi cho Cố Minh Trung.
Cố Minh Trung đến rất nhanh.
- Chủ tịch thành phố Diệp.
Cố Minh Trung đứng ở cửa chào.
Mời Cố minh Trung ngồi xuống, Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Công việc trong thành phố vẫn thuận lợi chứ!
- Vẫn thuận lợi chỉ có ở Giáp Hà không được suôn sẻ lắm!
Nói chuyện một lúc, Diệp Trạch Đào hỏi:
- Việc của Nghệ Tiên anh có biết không?
Cố Minh Trung không ngờ Diệp Trạch Đào chủ động hỏi đến việc của Lỗ Nghệ Tiên, mắt sáng lên, trong lòng ít nhiều cũng mừng thầm, Diệp Trạch Đào quả nhiên cũng bắt đầu chú ý đến Lỗ Nghệ Tiên, ông ta vội vàng nói:
- Đến thành phố, công việc của cô ấy cũng rất bận, cơ hội tụ họp của chúng ta cũng không nhiều.
- Nghệ Hương trưởng thành rất nhanh, tôi nghe nói cô ấy hòa nhập cũng rất nhanh!
Lại nghe được Diệp Trạch Đào nói đến Lỗ Nghệ Hương, ánh mắt của Cố Minh Trung càng sáng lên, trong lòng nghĩ sức hấp dẫn của chị em họ khẳng định là rất lớn, xem ra sắp xếp của mình đã có tác dụng.
Khi mà nghĩ đến việc ở trước mặt Diệp Trạch Đào nói đến chuyện hai người phụ nữ này, Cố Minh Trung biết đây là biểu hiện Diệp Trạch Đào đã có thêm sự tin tưởng.
- Đúng vậy, khó khăn đối với Nghệ Hương thật ra rất mạnh, trên cương vị của phó bí thư đoàn thành ủy, cô ấy làm rất tốt.
- Minh Trung, đồng chí nữ trong chốn quan trường rất vất vả khó khăn rất lớn, giả dụ trước mặt lãnh đạo bọn họ làm một số việc, đối với bọn họ áp lực rất lớn, anh bớt chút thời gian quan tâm đến tình hình của bọn họ một chút, đem người nhà của bọn họ từ nơi xa điều đến thành phố Lan Phong, chuyện này cũng không thể mặc kệ không quan tâm được
- Chủ tịch thành phố Diệp phê bình rất đúng, tôi đã bỏ xót rồi.
- Minh Trung chúng ta là cán bộ lãnh đạo, bất luận là ở đâu là khi nào đều phải có khí thế có trách nhiệm làm việc phải dũng cảm đi làm, nếu xảy ra chuyện gì đã có tôi đỡ cho, đối với cậu một trong những đồng chí luôn đi theo tôi làm việc , tôi luôn rất xem trọng.
Sau khi hai người nói một số chuyện công việc, Diệp Trạch Đào mới rời khỏi nơi đây.
Tiễn Diệp Trạch Đào đi rồi Cố Minh Trung càng nghĩ càng cảm thấy hôm nay Diệp Trạch Đào gọi mình tới có một chút không hiểu, trong lòng luôn nghĩ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?
Chẳng nhẽ đã xảy ra chuyện gì rồi?
Cố Minh Trung bấm điện thoại cho Lỗ Nghệ Tiên.
Hai người cũng còn tình cảm, sau khi li hôn vẫn thường xuyên nói chuyện với nhau, hiện tại cũng có thể coi nhau như là một người bạn.
- Nghệ Tiên, đã xảy ra chuyện gì ?
Cố Minh Trung biết tính cách của Lỗ Nghệ Tiên, hỏi trực tiếp.
- Không có chuyện gì!
Giọng điệu của Lỗ Nghệ Tiên lạnh nhạt, hiện tại đối với Cố Minh Trung cô sớm đã không còn tình cảm gì, ngược lại đối với Diệp Trạch Đào càng ngày lại càng nhiều.
- Vừa rồi chủ tịch thành phốDiệp gọi tôi đến nói chuyện của em.
Cố Minh Trung có ý không nói rõ ra.
Khi Lỗ Nghệ Tiên nghe thấy Diệp Trạch Đào gọi Cố Minh Trung đến nói chuyện của mình, trong lòng không biết là như thế nào cũng rất muốn biết Diệp Trạch nói những gì, vội vàng hỏi:
- Anh ấy nói gì?
Việc này Cố Minh Trung cảm thấy không hài lòng, anh ta cũng cảm thấy được, người vợ trước của mình có cảm giác với Diệp Trạch Đào càng ngày càng nhiều.
Lại nghĩ kế hoạch của mình chẳng phải là mình hi vọng như thế này sao?
- Nghệ Tiên em nói cho anh biết, rốt cuộc tình hình như thế nào đi!
Lỗ Nghệ Tiên làm sao là đối thủ của Cố Minh Trung, còn cho rằng cố Minh Trung từ chỗ của Diệp Trạch Đào đã biết được tình huống của mình, liền đem việc tin nhắn quấy rầy của Lý Dương Kỳ ra kể cho Cố Minh Trung.
Nghe đến đó ánh mắt của Cố Minh Trung tối lại, cách làm của Lí Dương Kỳ cũng chạm đến lợi ích của anh ta rồi, Lỗ Nghệ Tiên mượn mối quan hệ với Diệp Trạch Đào, đây bất luận thế nào cũng không đủ làm ảnh hưởng được.
An ủi Lỗ Nghệ Tiên một hồi, Cố Minh Trung lúc đó mới cúp điện thoại.
Ngồi ở đó, Cố Minh Trung trong lòng rất rối bời.
Lỗ Nghệ Tiên rất xinh, còn là vợ trước của mình, trước kia đối với mình đều rất là nghe lời, thật không ngờ bây giờ có chuyện người đầu tiên được biết đã không còn là mình nữa rồi.
Khi mà nghĩ đến Lỗ Nghệ Tiên đem mọi chuyện nói cho Diệp Trạch Đào chứ không phải mình, Cố Minh Trung ngẩn người ra.
Việc này Cố Minh Trung cũng hiểu rõ, trong trái tim của Lỗ Nghệ Tiên đã sớm ở bên Diệp Trạch Đào rồi.
Lý Dương Kỳ!
Khi mà nghĩ đến bộ trưởng tuyên giáo thành ủy, Cố Minh Trung đã biết Diệp Trạch Đào cùng mình nói chuyện về việc của Lỗ Nghệ Tiên khẳng định là muốn âm mưu chơi anh ta rồi.
Làm như thế nào ?
Cố Minh Trung biết lúc này cũng có khả năng Diệp Trạch Đào muốn thử mình, Lý Dương Kỳ có chỗ dựa lớn ở trong thủ đô, Diệp Trạch Đào đem chuyện này nói cho mình biết, mình lại không làm gì cả, đầu tiên ở trước mặt Diệp Trạch Đào sẽ hình thành ý thức mình bất trung, càng có khả năng sau này sẽ không tiếp tục tín nhiệm mình.
Vất vả lắm mới hình thành được mối quan hệ mật thiết như thế này với Diệp Trạch Đào, Cố Minh Trung đương nhiên không thể bỏ dỡ tiền đồ này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.