Chương trước
Chương sau

Diệp Trạch Đào liếc nhìn một chút nội dung trong tập tài liệu kia, khởi động máy tính xách tay do Lý Duy mang đến, gắn thẻ nhớ USB vào quan sát cẩn thận một lần.
Lan Lễ Dương cũng rất có thể không ngờ đến những việc mờ ám mình làm lại bị người ta phát hiện!
Lúc nghĩ đến tình hình nhóm người Lý Duy bọn họ, Diệp Trạch Đào ngồi đó suy nghĩ, xem ra nhà nước chúng ta trong việc đối đãi và quản lý với các quân nhân có kỹ năng chuyên nghiệp vẫn còn có chút vấn đề, những người này nếu không quản lý tốt, để họ ở nơi nào đó thì đây chính là một trái bom nổ chậm. Nếu như có cơ hội, mình cũng nên vì họ nói chút gì đó mới được, không cần phải yêu cầu họ phát triển điều gì, chủ yếu nhất chính là cuộc sống sau khi giải ngũ của bọn họ, phải tận lực giúp đỡ một chút mới được.
- Tình hình bây giờ của mọi người là như thế nào?
Diệp Trạch Đào cũng không suy nghĩ nội dung trong những tập tài liệu này trước, mà quan tâm hỏi thăm một câu.
Biết Diệp Trạch Đào đang hỏi về vấn đề sắp xếp nhân sự ở thành phố Lan Phong, Lý Duy liền cười nói:
- Cuộc sống hôm nay của mọi người so với ngày trước tốt hơn rất nhiều rồi, nhà cửa cũng được sắp xếp rất tốt, bây giờ chỉ suy nghĩ làm chút việc gì đó cho thật tốt! Anh không biết đấy thôi, trong lòng của mọi người đều rất băn khoăn.
- Nhất định phải sắp xếp thật tốt cho cuộc sống của mọi người!
Tuy rằng cũng không phải làm ra việc gì quá xấu xa, tất cả cũng đều do Lý Duy triển khai, Diệp Trạch Đào cũng muốn tận mọi khả năng sắp xếp tốt cho những người này một chút.
Lý Duy đồng ý một tiếng.
Sau khi Diệp Trạch Đào nói xong lại tiếp tục xem tài liệu.
Sau khi xem qua, Diệp Trạch Đào dựa vào ghế salon, đốt một điếu thuốc im lặng ngồi đó suy nghĩ.
Có thể cảm nhận được người tên Lan Lễ Dương đó, là một người có tâm, cũng đã chuẩn bị một số thao tác phòng bị, anh ta phòng bị một số người phản bội nhưng không thể nhận ra qua vẻ bề ngoài, bây giờ âm thầm làm ra một số tài liệu như vậy, mục đích nhất định chính là sử dụng những tại liệu này vào thời điểm quan trọng.
- Chủ tịch thành phố Diệp, chúng tôi tìm hiểu được tình hình này, cách thức làm việc của Lan Lễ Dương đối với các quan chức cao cấp đó chính là dùng tình cảm làm cầu nối, lúc đối phương cần giúp đỡ thì làm ra chuyện gì đó...
Diệp Trạch Đào âm thầm gật đầu, từ tình hình bây giờ có thể thấy, Lan Lễ Dương đó rõ ràng là người rất thông minh, cũng không có yêu cầu gì quá đáng, thỉnh thoảng còn tỏ ra giúp đỡ, một số cán bộ đối với anh ta cũng rất có thiện cảm.
Tuy nhiên, Diệp Trạch Đào cũng hiểu rõ, khả năng chuyện này cũng chỉ nhắm vào một số người ở dạng bình thường thôi, còn những nhân vật quan trọng rốt cuộc với anh ta có quan hệ như thế nào đây?
- Có đề cập đến vụ án mạng không?
Diệp Trạch Đào hỏi một câu.
- Có chút kỳ lạ, không có biểu hiện gì nhiều trong việc này, dường như chỉ cần chuyện gì có liên quan đến Lan Lễ Dương, thì cũng đều rất yên tĩnh.
Diệp Trạch Đào thổi ra một hơi thuốc, dùng tay chỉ vào nội dung có liên quan đến Cục trưởng Cục công an thành phố Lan Phong - Diệp Tông Nam nói:
- Các cậu âm thầm chuyển nội dung này đến Bí thư Đảng uỷ Công an tỉnh – Đoạn Vũ Lâm.
Tuy rằng Lý Duy không hiểu cách làm của Diệp Trạch Đào, nhưng cũng dùng sức gật đầu thật mạnh nói:
- Cái này không có vấn đề gì.
- Cố ý làm ra bộ dạng dường như Trung ương đang điều tra anh ta vậy.
- Được, việc này không thành vấn đề!
- Cứ như vậy đi!
Diệp Trạch Đào cắt những tư liệu đó vào.
Ngồi trên xe, Diệp Trạch Đào lại tỉ mỉ suy nghĩ chuyện này một chút, cảm thấy tỉnh Cam Ninh không phải bình yên như vẻ bình thường bên ngoài, cứ như vậy tìm tòi một chút, cũng không biết sẽ tìm ra loại kết quả như thế nào.
Hiện tại Diệp Trạch Đào có một ý nghĩ muốn thử nghiệm một chút.
Đem những tài liệu có liên quan đến Diệp Tông Nam đưa tới chỗ Đoạn Vũ Lâm, chính là muốn xem thử Đoạn Vũ Lâm có muốn tham gia vào vụ việc này hay không, để lộ ra ngoài một chút ít nội dụng bí mật như vậy, chính là muốn khiến cho Lan Lễ Dương trở nên hấp tấp, chỉ có trọng tình thế loạn lạc mới có được một số thay đổi.
Tỉnh Cam Ninh quá bình yên rồi!
Diệp Trạch Đào ít nhiều cũng có chút cảm thấy xúc động nơi này, từ tình hình bây giờ xem ra tỉnh Cam Ninh thật sự rất cứng nhắc, Dương Thăng Hải rõ ràng đã bị xếp vào một vĩ đạo khác rồi, ông ta có thể thoát thân hay không còn là vấn đề, nếu như mình vẫn còn tiếp tục học theo bộ dạng đàng hoàng của ông ta, vấn đề rất có thể sẽ càng lớn hơn nữa.
Quấy rối một chút rồi mới nói sau vậy.
Lúc xem tiến vào khu kinh tế mới Giáp Hà, Lý Duy lái xe rời khỏi.
Về chuyện đó Diệp Trạch Đào biết Lý Duy nhất định có thể triển khai.
Lúc đi vào phòng làm việc, Cố Minh Trung lập tức chạy đến nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp, người của Cục thành phố không làm rõ được vấn đề gì, người của Tỉnh sở cũng đã đến đây, đã tìm từng người chúng tôi hỏi chuyện.
Biết đây là việc có liên quan đến vụ án mạng chồng của Ninh Tĩnh Hương, Diệp Trạch Đào gật gật đầu.
Có một số người muốn mượn chuyện này gây sóng gió, đây là việc Diệp Trạch Đào đã biết rõ, không cảm thấy có chuyện gì ngạc nhiên cả.
- Có thể phối hội làm việc, nhưng nếu như ai dám gây rối thì tuyệt đối không tha!
- Vâng, hiểu rồi!
Cố Minh Trung tỏ ra rất cung kính.
Diệp Trạch Đào lại hỏi:
- Tâm trạng của đồng chí Ninh Tĩnh Hương thế nào rồi?
- Chủ tịch thành phố Diệp, từ sau khi chồng cô ta chết, một nhóm người nhà của chồng cô ta đến đây, tâm trạng của những người đó thật sự không được tốt, ngày nào cũng ở đây chữi loạn cả lên, khiến cho Phó bí thư Ninh cửa cũng không dám bước ra.
- Đúng rồi, người của Tỉnh sở cho rằng cô ta có rất nhiều điểm đáng nghi, nói là muốn dẫn cô ta về Tỉnh sở để giúp đỡ cho việc điều tra.
Vỗ bàn một cái, Diệp Trạch Đào trầm giọng nói:
- Làm bừa làm bãi, trong chuyện này người của khu kinh tế mới đều biết cô ta không có thời gian để gây án, hẳn là cô ta cũng không thể nào làm nên chuyện này!
Cố Minh Trung nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp, đối phương cũng có nói, chỉ là phối hợp điều tra, nhưng tôi đoán rằng chính là muốn dùng cô ta để làm ra một chuyện gì đó!
- Đồng chí Ninh Tĩnh Hương là Phó bí thư khu kinh tế mới của chúng ta, nếu như ai muốn bắt cô ta phải làm cái, thì trước hết phải bắt bọn họ đưa ra chứng cứ, nếu như trong tình trạng không có chứng cứ, ai cũng không được ảnh hưởng đến công tác và cuộc sống của cô ta. Còn nữa chuyện về những người nhà của Củng Bưu, nên hết sức trấn an một chút, nếu như họ không nói đạo lý, và vị phạm vào những điều pháp luật quy định, nên làm thế nào thì cứ thế đó!
Diệp Trạch Đào hiểu rõ, người nhà của Củng Bưu đã bị tác động bởi một số người, nếu như đúng như những gì mình dự tính, chắc chắn sẽ khiến cho chuyện này càng làm lớn hơn.
Sau khi Cố Minh Trung đi ra ngoài, Diệp Trạch Đào lại cẩn thận suy nghĩ một chút, rồi mới bắt đầu mở một số tài liệu về sự phát triển của khu kinh tế mới ra xem.
Buổi tối lúc về tới nơi ở, Diệp Trạch Đào gọi điện thoại cho Hô Diên Ngạo Bác.
Bất kể nói thế nào đi nữa, Dương Thăng Hải cũng cùng một đội với ông ta, Diệp Trạch Đào cũng muốn hỏi một chút về tình hình của Dương Thăng Hải, về phương diện này, rất có thể Hô Diên Ngạo Bác biết nhiều một chút.
Không ngờ lúc điện thoại vừa thông, lại là Tô Thiến Ảnh nghe điện thoại.
Nghe thấy tiếng nói của Diệp Trạch Đào, Tô Thiến Ảnh có chút phấn khởi nói:
- Anh Diệp, là anh!
- Thiến Ảnh đấy à, mấy ngày nay rất nhiều việc, vẫn luôn không có điện thoại cho em, em vẫn khỏe chứ?
- Em biết anh Diệp rất bận rộn, mẹ nuôi nói tình hình ở tỉnh Cam Ninh rất phức tạp, anh nhất định phải cẩn thận đấy!
Tô Thiến Ảnh rõ ràng rất để ý tình hình của Diệp Trạch Đào.
Nghe Tô Thiến Ảnh nói những lời nói quan tâm đó, trong lòng Diệp Trạch Đào cũng rất vui mừng, cảm thấy mình vẫn chưa đủ quan tâm đến Tô Thiến Ảnh.
- Thiến Ảnh, sau khi chuyển qua điện ảnh, em cảm thấy thế nào?
Vừa nghe hỏi đến tình hình công việc của mình, Tô Thiến Ảnh liền cảm thấy vui mừng nói: nguồn tunghoanh.com
- Bây giờ em đang trong đội ngũ chiêu sinh đặc biệt, đợi một lát em gởi một tính hình em mặc quân trang qua điện thoại cho anh.
Trong đầu Diệp Trạch Đào liền suy nghĩ đến hình dáng khi Tô Thiến Ảnh mặc quân trang.
- Hay lắm, anh cũng muốn xem Thiến Ảnh nhà chúng ta mặc quân trang như thế nào.
Tô Thiến Ảnh mỉm cười.
Hai người nói chuyện một lúc, Tô Thiến Ảnh nói:
- Anh Diệp, anh tìm cha nuôi sao? Hai ngày trước đã đến thành phố rồi, bây giờ vẫn chưa về, mẹ nuôi có việc nên đi ra ngoài rồi, chỉ có mình em ở nhà thôi.
- Công việc của em có bận rộn không?
- Cũng không có nhiều việc lắm, tuy nhiên em cũng rất yêu thích công việc hiện này, đi đến đâu cũng được mọi người ở đó tôn kính, có thể một thời gian nữa em sẽ tham gia một hoạt động, đi đến quân khu tỉnh Cam Ninh của các anh.
- Mọi thứ đều nên cẩn thận một chút, có chuyện gì thì điện thoại liền cho anh!
Đối với Tô Thiến Ảnh bây giờ Diệp Trạch Đào cũng đã bắt đầu có một chút ít cảm giác.
Nghiêm túc mà nói, Tô Thiến Ảnh này thật sự là một người phụ nữ tốt, tất cả đều tự dùng ý chí của bản thân để thay đổi cuộc sống, người phụ nữ như thế rất khó có được!
- Anh Diệp, em nghe thấy có tiếng động, hẳn là cha nuôi đã về! để em đi xem xem.
Tô Thiến Ảnh cũng không có tắt máy điện thoại, đoán chừng thế rồi chạy đi xem.
Sau một hồi, Diệp Trạch Đào bất chợt nghe thấy tiếng nói của Hô Diên Ngạo Bác truyền từ điện thoại qua.
- Trạch Đào đấy sao?
- Cha nuôi, là con đây.
- Cha đang tính điện thoại cho con, thì con đã điện thoại đến trước, vừa đúng lúc, cha có một số chuyện muốn nói với con.
Trong điện thoại Diệp Trạch Đào nghe thấy tiếng nói chuyện của Tô Thiến Ảnh và Triệu Hương Lăng, rất nhanh hai người phụ nữ đó đã rời khỏi.
Đợi sau khi hai người phụ nữ đi ra ngoài Hô Diên Ngạo Bác mới nói:
- Trạch Đào, hôm nay Trung ương đã có quyết định, điều đồng chí Dương Thăng Hải sang công tác bên Ủy ban chuyên nghiệp Quốc hội, không tiếp tục đảm nhiệm chức vụ Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Cam Ninh nữa!
Tuy rằng Diệp Trạch Đào cũng đã chuẩn bị tư tưởng, nhưng cũng giật mình nói:
- Nghiêm trọng như vậy sao?
Nghĩ đến việc thư ký của Dương Thăng Hải vạch trần những khuyết điểm của ông ta, Diệp Trạch Đào cũng cảm thán không thôi.
- Chuyện cũng đã đến nước này rồi cũng không thể làm gì khác cho anh ta, tuy nhiên, trong một số vấn đề với một số người anh ta cũng có ảnh hưởng không tốt lắm, lần này Trung ương cũng hết cách, tình hình mà tỉnh Cam Ninh báo cáo lên trên nếu như bị truyền ra ngoài, thì lực ảnh hưởng sẽ rất lớn, cũng có một số người đang triển khai!
- Ai sẽ đến đảm nhiệm chức Bí thư?
Khi nghĩ đến việc Dương Thăng Hải sẽ bị điều đi không còn cách nào thay đổi, Diệp Trạch Đào càng muốn biết ai sẽ đến thay thay vị trí Bí thư của Dương Thăng Hải.
- Đồng chí Thành Quy Hán sẽ đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy, đồng chí Đậu Bính Phú đảm nhiệm vị trí Phó bí thư, hạn quyền Chủ tịch tỉnh. Mặt khác, Trung ương sẽ điều xuống một Phó chủ tịch tỉnh thường trực, người này tên gọi là Nhạc Cảnh Phong, là người mà thầy con triển khai xuống.
Vài câu giải thích đã rất rõ ràng, Diệp Trạch Đào âm thầm gật đầu, Điền Lâm Hỉ quả nhiên đã triển khai thành công việc điều chỉnh một người qua đây!
Đợi Diệp Trạch Đào tiêu hóa một chút những vấn đề trên, Hô Diên Ngạo Bác lại nói:
- Lần này Trung ương đã bỏ ra sức lực rồi đấy, cũng đã có được một ít thỏa hiệp, con ở bên đó nên cẩn thận một chút!
Bây giờ cũng coi như là Diệp Trạch Đào yên tâm một ít rồi, bất kể nói như thế nào, Đậu Bính Phú đó cũng là người của Bí thư Hạo Vũ, ông ta thăng lên chức Chủ tịch tỉnh, đối với mình mà nói nhất định sẽ có lợi ích. Ngoài ra, người mới đến đảm nhiệm chức Phó chủ tịch tỉnh thường trực là do Điền Lâm Hỉ điều động đến, hẳn là anh ta thuộc về phía Điền Lâm Hỉ, đối với mình cũng là một trợ lực, tuy rằng Dương Thăng Hải đi khỏi, lực lượng yếu đi rất nghiêm trọng, nhưng cũng không đến nổi phải sụp đổ.
Dương Thăng Hải cứ như vậy là bị loại trừ rồi!
Lúc nghĩ đến việc Trịnh Thành Trung đã tốn bao công sức trên người Dương Thăng Hải, Diệp Trạch Đào cũng chỉ có thể thở dài không ngừng, Dương Thăng Hải cuối cùng cũng bị đánh bại ở tỉnh Cam Ninh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.