Chương trước
Chương sau

- Trạch Đào, bất luận là huyện Lục Thương cũng tốt, vì khu kinh tế mới Giáp Hà bây giờ cũng được, hẳn là cậu đã hiểu rõ nguyên nhân quan trọng mà Trung ương điều cậu đến những nơi đó?
Đột nhiên Điền Lâm Hỉ hỏi một câu như vậy.
Diệp Trạch Đào nói:
- Việc này tôi cũng đã suy nghĩ qua, tôi cho rằng vấn đề Bí thư Hạo Vũ vẫn luôn quan tâm đó chính là chấn hưng sản nghiệp dân tộc, huyện Lục Thương vì nguyên nhân ở mọi phía, bây giờ làm cho hai bên tranh đấu cao thấp với nhau, cho nên điều tôi đến khu kinh tế mới Giáp Hà, mục đích chắc chắn cũng là vì việc này.
Diệp Trạch Đào sớm đã có suy nghĩ đó, bây giờ thấy Trung ương không ngừng ủng hộ, càng thêm hiểu rõ, còn có rất nhiều người hi vọng mình có thể làm ra một chút thành tích vượt bậc ở khu kinh tế mới Giáp Hà.
Từ cách nhìn của một số người, từ vị trí một Phó chủ tịch thành phố nổi tiếng được điều đến làm một Phó chủ tịch thành phố bình thường, khu kinh tế là một khu đất trống rỗng, đối với Diệp Trạch Đào mà nói là một hành động giáng chức. Tuy nhiên, trong lòng Diệp Trạch Đào đã suy nghĩ rất rõ ràng, nếu như không phải xem trọng mình, thì Bí thư Hạo Vũ bọn họ đã không điều mình đến một nơi như vậy rồi, đây chính là một hành vi sắp xếp.
Điền Lâm Hỉ liền gật đầu nói:
- Chủ yếu là nhân dân, bây giờ các lãnh đạo chúng ta đều rất quan tâm đến tiếng nói của tầng lớp cơ sở nhân dân, hiện nay các quan chức từ cao đến thấp thường làm ra những việc lừa dối cấp trên và cấp dưới, làm cho các lãnh đạo cấp Trung ương muốn nghe một chút ý kiến đại diện của nhân dân cũng không rõ ràng, họ cũng có cái khó khăn của họ!
Diệp Trạch Đào âm thầm gật đầu, Trung ương cũng đã nhìn thấy tình này đó rồi, đã một thời gian lâu rồi nhưng cũng không thể nào nói rõ việc này, điều đáng lo lắng nhất chính là ý kiến phản đối không thể kéo dài, đám người đưa tay biểu quyết hẳn là những người đã xem xét lợi ích cho riêng bọn họ.
- Thầy nói rất đúng, lúc trước tôi còn ở nông thôn đã biết việc này, không cần phải nói đến các lãnh đạo Trung ương, cho dù là lãnh đạo tỉnh đến đây, thì cũng đã sớm được thông báo rồi, người ở phía dưới sẽ bận rộn, làm ra một tiết mục, ai vào vai nấy, ai nên nói cái gì cũng đã được nghiêm túc luyện tập một lần rồi. Lúc lãnh đạo đến, những nội dụng nghe được đều là những điều mà người ở cấp dưới hi vọng lãnh đạo nghe thấy!
Điền Lâm Hỉ cười nói:
- Đúng thật là có chuyện như vậy, cũng không còn cách nào khác cả! Thực ra, cậu cho rằng các lãnh đạo đó điều là tên ngốc sao? Trong lòng bọn họ hiểu rất rõ, sở dĩ phối với diễn vở kịch này, không ngoài ý nghĩa là diễn cho nhân dân họ xem, biểu hiện ra một loại hình tượng thân thiết với nhân dân!
Trong lòng Diệp Trạch Đào cười khổ, ngay cả bản thân mình cũng đã từng có một thời gian làm như vậy, không làm như vậy thì có thể làm thế nào chứ?
- Cứ tiếp tục như thế, các lãnh đạo Trung ương căn bản không nghe được tiếng nói của quần chúng nhân dân, các chính sách đưa ra chắc chắn không phù hợp với quần chúng!
- Trạch Đào, làm gì có lãnh đạo nào thăng lên chức vị cao nhất định nào đó lại không muốn làm tốt công việc chứ? Điều lệ hạn chế rất nhiều! Cậu thử suy nghĩ một chút đi, bất kể là như thế nào, bọn họ cũng đều là người nhận được lợi ích nhiều nhất, nếu như không làm tốt công tác, đối với họ cũng không có lợi ích gì. Nhưng tình hình bây giờ cũng đang muốn có sự thay đổi, vào thời điểm khó khăn, các lãnh đạo Trung ương bất luận như thế nào cũng phải đứng ra giải quyết vấn đề khó khăn tại thời điểm quan trọng, cậu đừng xem thường khu kinh tế mới Giáp Hà của các cậu, tình hình phát triển ở nơi đó đối với sự phát triển sản nghiệp dân tộc, đối với việc đánh bại các tập đoàn lợi ích chủ yếu được chỉ đạo từ bên ngoài thì mạng lưới internet cũng có tác dụng quan trọng, nhất định phải làm tốt công tác của cậu đấy!
- Thầy, hay là để các lãnh đạo Trung ương biết được một ít nội dung chính xác, giới truyền thông hiện tại càng ngày càng sinh động, về phương diện cũng là một điểm quan trọng!
- Truyền thông cũng có thể làm nổi bật mọi chuyện, cậu không có phát hiện, có rất nhiều ngôi sao minh tinh động một chút là cả triệu đấy, hàng ngàn người hâm mộ, tôi tìm hiểu một chút mới biết được, trên mạng còn chuyên làm một tiêu đề dành cho người hâm mộ, bỏ ra một chút ít tiền, đừng nói là một triệu người ham mộ, mười triệu người cũng không phải là việc khó khăn gì! Bây giờ lừa gạt quá nhiều rồi, những điều mà người không hiểu rõ nội tình nhìn thấy được đó cũng chỉ là những minh tinh vô cùng nổi bật, nhưng thực sự thì lại có bao nhiêu người hiểu được mỗi hành động cũng đều có nội tình ẩn phía sau lưng.
Nghe Điền Lâm Hỉ nói như vậy, Diệp Trạch Đào cũng vui mừng, ông thầy này của mình cũng thật sự rất tân tiến, điều gì cũng có thể hiểu được.
- Thầy cũng đi làm fans hâm mộ của một ai đấy đi?
Điền Lâm Hỉ cười nói:
- Già rồi, không vùng vẫy nổi đâu, nếu như tôi còn trẻ như cậu, tôi cũng sẽ gây sức ép một chút đấy.
Diệp Trạch Đào nói:
- Cũng có thể làm một chút ý tưởng cơ sở để truyền ra ngoài mới được.
Điền Lâm Hỉ cười nói:
- Nói cho cậu biết một chuyện, rất nhiều lãnh đạo Trung ương đều rất thích tiểu thuyết quan trường, đặc biệt là tiểu thuyết quan trường ở trên mạng.
Diệp Trạch Đào sửng sốt nói:
- Bọn họ còn có lòng dạ thanh thản để xem những loại sách đó sao, điều là những câu truyện viết về bản thân!
- Trạch Đào, nếu muốn hiểu rõ tầng cấp cơ sở, thì tốt nhất nên tìm hiểu từ tầng cấp cơ sở thấp nhất, tác giả trên internet là những người gần gủi với quần chúng nhân dân nhất, bọn họ biết được suy nghĩ của nhân dân!
- Thầy nói thật sự rất đúng, tôi biết các tác giả tiểu thuyết trên mạng internet thay đổi từng ngày, phải tìm hiểu tình tiết như thế sẽ khiến độc giả thích thú, nhắm vào những điều mọi người thích để viết ra nội dung câu truyện, từ bất cứ mặt nào cũng đều phản ánh ra thời đại của tác giả trên mạng truyền thông!
- Đúng vậy, họ dựa vào việc này để kiếm miếng ăn, mỗi ngày mỗi thời khắc đều chú ý đến phản ánh của đọc giả, phải viết ra nội dụng mà đọc giả họ thích đọc, và còn phải hợp thời nữa, từ đó có thể thấy được một chút ít dấu vết của thời đại.
Điền Lâm Hỉ cũng đã nghiên cứu rất sâu xa.
Diệp Trạch Đào biết rằng Điền Lâm Hỉ vẫn thích xem các loại tiểu thuyết võ hiệp, đoán chừng dạo gần đây còn xem thêm tiểu thuyết quan trường.
- Trạch Đào, tác giả trên mạng mặc dù có không ít người vẫn mang tính cực đoan, xem mặc trái ngược, vì sao các quần chúng nhân dân lại thích xem những tiểu thuyết có một chút nội dung như vậy? Điều đó biểu hiện trong lòng quần chúng nhân dân rất căm hận những việc này, cùng quan sát, xem xét hai phương diện này sẽ thấy được càng nhiều khía cạnh!
- Tôi biết trên mạng có không ít thể loại tiểu thuyết, huyền huyễn, tiên hiệp vân vân quá hư vô không có thật, các lãnh đạo đó hẳn là sẽ không xem những thể loại đó?
Cười ha hả, Điền Lâm Hỉ nói:
- Những loại sách đó đối với bọn họ không có tác dụng quá lớn, ngược lại tiểu thuyết quan trường, thể loại đó đối với bọn họ mà nói, ngoài việc giải trí thư giản ra, còn thể từ trong đó phát hiện một ít suy nghĩ của quần chúng, lần trước tôi đến chỗ Bí thư Hạo Vũ, thấy trên bằng ông ta đặt một cuốn sách có tên là “Đi về hướng trung tâm” sách của ông Thụ, liền cùng với tôi nói chuyện về sự việc chính phủ sử dụng xe trong cuốn sách đó. Xe chính phủ sử dụng bây giờ đa số đều là xe được nhập từ nước ngoài, hoặc là xe được sản xuất từ các công ty có vốn đầu tư nước ngoài, ông Thụ đã tiến hành phê bình trong sách, từ trong đó có thể thấy được phản ánh không có thiện cảm của quân chúng nhân dân đối với lũ cán bộ mục nát, cũng nói rõ quan chức của chúng ta trong việc ủng hộ sản nghiệp dân tộc có chút vấn đề!
- Quyển sách đó tôi cũng đã có xem qua, càng mới càng không có nhiều lực hấp dẫn lắm, mỗi ngày cũng chỉ cho ra mới thêm sáu ngàn chữ!
- Không tệ, ông Thụ đồng chí đó quả thật không tệ, lớn tuổi rồi, mấy năm nay duy trì mỗi ngày đều cho ra chương mới đã rất khó khăn rồi!
Hai người liền mỉm cười.
Điền Lâm Hỉ nói:
- Gần đây Trung ương công khai văn kiện, không hề cho phép các bộ phận chính phủ mua xe nhập từ nước ngoài hoặc từ công ty có vốn đầu tư nước ngoài, sau này các bộ phận chính phủ đều mua xe sản xuất trong nước, đó cũng là do ảnh hưởng trong một sách mới đưa ra quy định như vậy.
Diệp Trạch Đào nói:
- Điều này cũng nên điều chỉnh một chút, xe công dụng của quốc gia chúng ta đại đa số đều dùng xe của các hãng nổi tiếng ở nước ngoài như Audi, Passat, Toyata, Buick… làm cho xe mang thương hiệu của quốc gia chúng ta, đột nhiên giảm đi rất nhiều, điều này thật sự không hợp lý!
- Bây giờ cậu đã hiểu rõ chưa, Trung ương đã không ngừng điều chỉnh một vài nơi, phát triển khu kinh tế mới Giáp Hà tác động đến khắp mọi nơi, họ cũng sẽ không coi thường công tác của cậu, nếu như Giáp Hà phát triển đi lên, so với huyện Lục Thương càng có tiền đồ!
- Các này tôi hiểu được, trong quá trình triển khai hoạt động chúng tôi đã hiểu được một số vấn để trong quá trình phát triển huyện Lục Thương, cũng không loại trừ đầu tư bên ngoài, nhưng phải cho thương hiệu tự chủ của mình không gian lớn hơn, chỉ cần cùng nhau phát triển mới có thể thành công.
- Trạch Đào, có không ít đồng chí cảm thấy rất hứng thú đối với việc làm đoàn thể của các cậu, lấy một đến hai xí nghiệp làm trung tâm, tập hợp nhiều xí nghiệp tương quan tạo thành lực lượng đoàn kết, chỉ cần giải quyết tốt mối quan hệ lợi ích ở khắp nơi, đấy chính là một đội công kích hùng mạnh, không chỉ có sức cạnh tranh trong nước, mà thị trường quốc tế cũng có thể cạnh tranh!
- Thầy, chuyện này tôi cũng đã đề xuất phương thức phát triển với ông chủ Trần Hỉ Toàn nghiên cứu sơ qua rồi, cứ như vậy phát triển, Quan trọng là xí nghiệp của quốc gia chúng ta, đồng thời cũng có thể ở đây gia tăng thêm một ít đầu tư bên ngoài hoặc là góp vốn đầu tư, dưới tình hình không loại trừ mà liên kết lại với nhau, như vậy có thể xử lý bình đẳng mâu thuẫn ở khắp mọi nơi, có lợi ích cùng hưởng, phân bổ tan rã lực lương liên minh của các xí nghiệp nước ngoài, đồng thời cũng có thể triển khai dung nạp hàng hoá của nước ngoài trước tiên, điều này đối với sự phát triển của xí nghiệp càng vượt trội hơn rất nhiều so với các xí nghiệp đơn độc.
Trần Hỉ Toàn trầm tư một chút nói:
- Đây là một phương hướng, khu kinh tế mới Giáp Hà của các cậu phải ở phương hướng này tìm ra một con đường, đừng làm ra cái gì cũng bị người ta trộm đi mất như thế!
Diệp Trạch Đào liền cười nói:
- Về phương diện này chúng tôi cũng đã suy xét qua rồi, có một số nội dung vô cùng nghiêm trọng.
Trần Hỉ Toàn vui mừng nói:
- Rất không tệ, nếu như có thể làm thành công dự án khu công nghiệp lúa gạo, lực lượng của chúng ta trong phương diện này trong tương lai sẽ có một bước ngoặc phát triển lớn, các dự án khác cũng nên nhanh chóng tiến hành đi, đặc biệt là dự án phát triển nông nghiệp mang thương hiệu dân tộc, đây là dự án tiêu tiền, đương nhiên rồi nếu như thiếp lập thành công, lợi ích đạt được cũng cực kì nhiều, nên để tâm nhiều một chút vào phương diện này.
- Tôi tin tưởng Giáp Hà có thể phát triển đi lên.
Điền Lâm Hỉ trầm tư một chút, nói với Diệp Trạch Đào:
- Trạch Đào, ông Phùng đối với cậu từ trước đến giờ cũng không tệ, ông ta cũng rất quan tâm đến sự trưởng thành của cậu, nếu không có viêc gì cũng nên điện thoại hỏi thăm ông ta một chút đi, báo cáo tình hình với ông ta mới phải.
- Tôi biết rồi.
- Trạch Đào, mạng lưới quan hệ vô cùng quan trọng, không nên chỉ thấy những người có tài nguyên trước mặt, nên mở rộng mối quan hệ mới phải!
Đối với những chỉ thị đó của Điền Lâm Hỉ, Diệp Trạch Đào đã hiểu rõ, Điền Lâm Hỉ đang ám chỉ mình, người nối nghiệp Bí thư Hạo Vũ là Phùng Minh Bang, từ bây giờ trở đi nên tạo mối quan hệ mật thiết với Phùng gia, sẽ rất có ích cho mình sự phát triển sau này của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.