Chương trước
Chương sau

- Đồng chí tiểu Diệp!
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào bước vào, hiếm khi Thành Quy Hán đứng dậy đi lên phía trước, còn bắt chặt tay Diệp Trạch Đào.
Cử chỉ này làm cho thư ký của ông cũng cảm thấy nghi ngờ, Thành Quy Hán rất ít khi đối đãi nhiệt tình như vậy với các đồng chí cấp dưới của mình.
Việc này cũng khiến thư ký của ông ta phải nhìn Diệp Trạch Đào với ánh mắt khác.
- Xin chào Chủ tịch tỉnh!
Diệp Trạch Đào tỏ thái độ cung kính.
- Ha ha, mau qua đây ngồi xuống rồi nói chuyện.
- Lấy cho đồng chí Diệp Trạch Đào một ly trà, à, pha bằng hộp trà mới mở kia.
Thư ký lại một lần nữa giật mình, ông chủ thật sự rất xem trọng Phó chủ tịch thành phố Diệp này!
Nhìn thấy ly trà đã được pha xong, Thành Quy Hán mới nói:
- Trạch Đào, cậu cũng đã đến đây được một thời gian rồi, quá bận rộn, vẫn không có quan tâm đến công việc của cậu, hôm nay nhân lúc có chút thời gian, tôi muốn nghe cậu báo cáo công việc một chút.
Lời nói rất khách sáo, mang đầy đủ ý nghĩa vì bận rộn công việc nên chưa đủ quan tâm.
- Chủ tịch tỉnh Thành, tôi vừa muốn báo cáo một chút công việc của khu kinh tế mới Giáp Hà với ông.
Diệp Trạch Đào làm ra bộ dạng có chút hoảng hốt, ánh mắt nhìn về phía Thành Quy Hán lộ ra vẻ kích động.
Tình hình ở tỉnh Cam Ninh Diệp Trạch Đào coi như đã nắm được một ít, đối với con người Thành Quy Hán này, Diệp Trạch Đào cũng cẩn thận nhiều một chút. Nếu muốn đứng vững ở tỉnh Cam Ninh này, nhiệm vụ trước mắt chính là phải tạo mối quan hệ tốt với mọi người khắp mọi nơi, ít nhất cũng không thể để những người này ở phía sau lưng không ngừng gây chuyện.
Còn có một ý tưởng đó cũng chỉ là cách nghĩ của Diệp Trạch Đào mà thôi, bên phía Dương Thăng Hải cũng không phải nơi đáng tin cậy. Đối với Dương Thăng Hải đó, Diệp Trạch Đào cũng nên phòng bị một chút, cứ như vậy, tạo ra một mối quan hệ quyền lực ở địa phương sẽ giúp cho công việc quan trọng trước mắt được thực hiện thành công.
- Ha ha, toàn bộ thời gian hôm nay tôi đều dành cho cậu, sự phát triển của khu kinh tế mới Giáp Hà đối với Trung ương và tôi là một việc lớn, tôi vẫn luôn quan tâm chú ý đến tình hình khu kinh tế mới, tôi cũng biết các cậu gặp rất nhiều khó khăn, tôi cũng đã tới công tác ở khu kinh tế, có khó khăn gì không?
- Chính phủ Tỉnh uỷ rất ủng hộ công tác của chúng tôi, chúng tôi cũng đang cố gắng.
Thành Quy Hán gật gật đầu nói:
- Sớm đã có quyết định, mỗi năm phải đầu tư không ít hơn bảy trăm triệu đến khu kinh tế mới Giáp Hà, nghe nói các cậu vẫn đang làm công tác chuẩn bị, phương tiện thi công cơ sở tiến triển rất nhanh, không đơn giản đấy, Trạch Đào, các cậu làm việc vô cùng tốt!
Bất ngờ cách xưng hô của Thành Hán Quy với Diệp Trạch Đào đã trở thành Trạch Đào, còn khen ngợi Diệp Trạch Đào trong công tác tiến hành xây dựng phương tiện cơ sở.
Diệp Trạch Đào nói:
- Chủ yếu cảm thấy vẫn còn áp lực, vì làm tốt công việc, chúng tôi cảm thấy nhất định phải làm tốt công tác cơ sở, kết quả nghe nói bây giờ có không ít đồng chí có cách nhìn riêng tư.
Đập bàn một cái, Thành Quy Hán nghiêm túc nói:
- Chúng ta có một số cán bộ có cách nhìn như vậy, công việc thì không lo làm cho tốt, cứ ở sau lưng nói này nói nọ các đồng chí làm việc, thật chẳng giống ai, cứ như thế này làm sao có thể phát triển được, sau này nếu còn phát hiện tình huống như thế này nữa, Tỉnh phải nghiêm túc xử lý!
- Có sự ủng hộ của Chủ tịch tỉnh Thành, công tác của chúng tôi ở bước tiếp theo nhất định sẽ dễ dàng hơn rồi!
Dường như Diệp Trạch Đào có chút cảm động nói.
Thành Quy Hán rất hài lòng với thái độ này của Diệp Trạch Đào, suy nghĩ của mình lại tiến sâu thêm một chút, vốn dĩ ý tưởng ban đầu là không được, nhưng bây giờ cảm thấy suy nghĩ đó có chút lệch lạc. Chính vì thế mới để cho Dương Thăng Hải có được cơ hội đó, công việc cụ thể là do Diệp Trạch Đào làm. Nếu có thể kéo Diệp Trạch Đào về phía mình, đối với mình mà nói cũng có thể đạt được rất nhiều tác dụng.
- Ừ, bất luận trong Tỉnh có khó khăn gì cũng đều sẽ ủng hộ công tác của các cậu, như vậy đi, số tiền còn thiếu cậu cho người đến làm việc với Sở tài chính, chuyển toàn bộ số tiền đó cho các cậu. Công việc quan trọng nhất của Uỷ ban nhân dân tỉnh năm nay chính là toàn lực bảo đảm công tác phát triển của khu kinh tế mới Giáp Hà.
Diệp Trạch Đào vẫn chưa đề cập đến vấn đề tiền bạc, Thành Quy Hán đã tỏ vẻ lập tức chuyển số tiền còn thiếu vài trăm triệu đó, thái độ đã rất rõ ràng, có thể thấy được thái độ ủng hộ rất lớn.
- Chủ tịch tỉnh Thành, như vậy thì thật sự quá tốt rồi, có số tiền đó, chúng tôi càng có thể làm thêm nhiều việc!
Cười ha ha, Thành Quy Hán nói:
- Trạch Đào, tài chính của Tỉnh cũng rất ít, tôi cho chuyển số tiền đó cho các cậu, có rất nhiều người đang mắng chửi, tôi cũng không dễ dàng gì đâu!
- Chủ tịch tỉnh Thành, sự ủng hộ của ông quá lớn rồi, có sự ủng hộ như vậy, tôi nhất định làm tốt công tác.
- Ừ, công tác thu hút đầu tư cũng quan trọng, suy nghĩ của mọi người cũng khó lý giải được, khu kinh tế mới quan trọng là thu hút đầu tư, trong phương diện này các cậu phải dốc một ít công sức mới được!
Làm ra vẻ!
Diệp Trạch Đào nhìn thấy vẻ mặt quan tâm của Thành Quy Hán, liền biết lão già này đang giả bộ.
Thành Quy Hán làm sao biết được Trần Đại Tường là một kẻ hai mặt, chuyện mà ông ta gặp phải toàn bộ đều kể cho Diệp Trạch Đào.
Thành Quy Hán cũng đang thăm dò thái độ của Diệp Trạch Đào, nếu như bây giờ Diệp Trạch Đào không nói ra nội tình cho ông ta biết, nhất định sẽ đưa Diệp Trạch Đào vào thành phần không đoàn kết. Nếu như vào lúc này Diệp Trạch Đào nói cho ông ta biết toàn bộ sự việc, đương nhiên sẽ cho rằng Diệp Trạch Đào làm nhiều việc như vậy, chỉ là không có cơ hội cùng mình giao lưu, sẽ thể hiện một ít hành vi lôi kéo.
Chớp mắt Diệp Trạch Đào đã hiểu được suy nghĩ của Thành Quy Hán, dù sao bây giờ cũng đã đến lúc có thể nói ra sự việc đó, liền nói:
- Chủ tịch tỉnh Thành, tôi vẫn luôn muốn báo cáo công việc với ông, nhưng vẫn không tìm được cơ hội. Nhân cơ hội hôm nay, tôi muốn báo cáo cụ thể công tác phát triển của khu kinh tế mới, chỉ sợ làm trể nải thời gian của ông.
Thành Quy Hán lộ ra vẻ tươi cười nói:
- Tôi nói rồi, thời gian hôm nay tôi dành hết cho cậu, báo cáo không hết lúc chúng ta dùng cơm lại tiếp tục báo cáo, sự phát triển của khu kinh tế Giáp Hà vẫn luôn nằm trong lòng tôi, đó là một chuyện lớn, tôi chính là muốn nghe tình hình công việc của các cậu, có khó khăn gì cứ giao cho tôi là được rồi.
- Chủ tịch tỉnh Thành, tình hình khu kinh tế mới Giáp Hà là như thế này….
Lần này Diệp Trạch Đào cũng kể lại rất tỉ mỉ, đem tình hình mình sau khi đến khu kinh tế mới kể tỉ mỉ một lần cho Thành Quy Hán nghe, ngay cả một số việc trong cuộc họp hội nghị thường vụ ở thành phố Lan Phong, và việc mọi người không tình nguyện đến công tác ở khu kinh tế mới Giáp Hà, làm cho mình chỉ còn cách quay về nơi làm việc trước đó tìm một vài nhân viên sang đây, toàn bộ đều nói tỉ mỉ một lần.
Thành Quy Hán càng nghe càng thấy hài lòng với Diệp Trạch Đào, ông ta có thể nghe ra, lúc nói đến nội dung phát triển khu công nghiệp, Diệp Trạch Đào kể lại càng tỉ mỉ hơn Trần Đại Tường. Từ việc này có thể nhìn ra, Diệp Trạch Đào này không có giấu diếm mình điều gì cả.
Xem ra người thanh niên này có thể tranh thủ.
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào ở đó tường thuật, Thành Quy Hán liền suy nghĩ, nếu có thể kéo Diệp Trạch Đào sang đây, có lẽ sẽ kéo được lực lượng phía sau lưng Diệp Trạch Đào.
Theo năng lực của Thành Quy Hán, tình hình của Diệp Trạch Đào ông ta có thể hiểu được, Diệp Trạch Đào là con rể của Lưu Đống Lưu, còn đối với Trịnh gia thật ra cũng không có mối quan hệ thân thiết gì, tin rằng song phương rất có khả năng cũng chỉ ở mức lợi dụng gia tộc nhau mà thôi.
Diệp Trạch Đào vừa nói vừa quan sát chuyển biến sắc mặt của Thành Quy Hán, tuy rằng không thể nhìn ra sự thay đổi quá nhiều, nhưng trong lòng Diệp Trạch Đào cũng có chút kích động.
- Chủ tịch tỉnh Thành, còn có một chuyện, hạng mục điện quang lần này là do Bí thư Dương hoạt động mà đạt được hạng mục đó.
Diệp Trạch Đào đưa toàn bộ hạng mục của Trịnh Tiểu Nhu đẩy hết sang cho Dương Thăng Hải.
- Ồ, Bí thư Dương cũng hoạt động được hạng mục sao?
Thành Quy Hán liền hỏi một câu.
Diệp Trạch Đào đem chuyện Trịnh Tiểu Nhu là con gái của Trịnh Thành Trung nói ra.
Lúc này Thành Quy Hán cũng âm thầm gật đầu, trong lòng liền suy nghĩ, Dương Thăng Hải là thuộc hạ của Trịnh Thành Trung, xem ra lần này Trịnh Thành Trung muốn toàn lực ủng hộ Dương Thăng Hải.
Nghĩ đến đây, Thành Quy Hán liền có một cảm giác nguy hiểm, nếu ví dụ Dương Thăng Hải đạt được lực lượng ủng hộ hùng mạnh của Trịnh Thành Trung, theo như sự phát triển của khu kinh tế mới, sẽ xuất hiện lực lượng chèn ép của Dương Thăng Hải đối với mình, nếu thật sự đi đến bước đó, vấn đề đó sẽ rất lớn!
- Không ngờ Bí thư Dương cũng âm thầm tiến hành hoạt động!
Thành Quy Hán mỉm cười nói một câu.
- Đúng vậy, lúc đầu nghe nói có một vài hạng mục đăng ký, Bí thư Dương cho rằng sự phát triển sẽ lớn hơn một chút, kết quả là gia tăng thêm một khu công nghiệp, lực ủng hộ của Bí Thư Dương đối với khu kinh tế mới Giáp Hà của chúng tôi vô cùng lớn.
Sắc mặt của Thành Quy Hán có chút khó coi.
Đã nắm rõ ràng tình hình, người thanh niên trẻ tuổi Diệp Trạch Đào này thật rất có bản lĩnh, tự mình làm một khu kinh tế mới trong đó bao gồm một vài ý tưởng phát triển khu công nghiệp, hơn nữa công việc cũng đã làm xong. Dương Thăng Hải đó vì muốn đặt được thành tích lớn hơn, liền thông qua Trịnh Thành Trung tiến thêm một bước gia tăng thêm một chút nội dung, cứ làm như vậy, lần này Dương Thăng Hải ông ta thật sự sẽ tỏ sáng vô hạn rồi!
- Chủ tịch tỉnh Thành, trong lúc quy hoạch chúng tôi có một ít ý tưởng, nếu mở thêm một khu công nghiệp, lựa chọn một địa điểm tụ hợp lại toàn bộ tài nguyên, nếu có thể hình thành một thị trường tài nguyên, tin rằng cũng có tiềm năng vô cùng, bây giờ không phải đang trong thời kỳ giao lưu hàng hoá với các thị trường khác sao, chúng ta sao lại không thử làm một thị trường giao dịch, tôi tin rằng tiềm lực đó cũng sẽ rất lớn đấy!
Trong lòng Thành Quy Hán kích động, chủ ý này của Diệp Trạch Đào thật sự rất hay, nhân cơ hội khu kinh tế mới Giáp Hà vẫn chưa phát triển, nếu mình chủ đạo làm việc này cho khu kinh tế mới, không phải là có thể nhân cơ hội này đạt được thêm một phần thành tích từ trong việc phát triển khu kinh tế mới sao?
Càng nghĩ càng cảm thấy chủ ý này thật sự không tệ, khu đất phía tây nếu như có thể sản xuất ra một loại khoáng sản giao dịch đúng hạn với thị trường, thì lực ảnh hưởng cũng vô cùng lớn.
- Trạch Đào, ý tưởng này của cậu vô cùng hay, cũng rất khả thi, cứ như vậy đi, việc này trước tiên tôi sẽ để cho các bộ phận có liên quan đảm nhận, nhanh chóng đề xuất ra một biện pháp mang tính khả thi!
Diệp Trạch Đào nói:
- Có sự chủ trì của Chủ tịch tỉnh Thành, tôi tin rằng hy vọng thành công trong chuyện này rất lớn!
Cười lớn ha ha, Thành Quy Hán cảm thấy cùng với Diệp Trạch Đào này nói chuyện khiến cho tâm trạng cũng tốt lên rất nhiều, người thanh niên này biết tiến thoái, còn suy nghĩ ý tưởng giúp mình!
- Chủ tịch tỉnh Thành, trong chuyện này tôi chỉ có một suy nghĩ, chỉ là không biết nên làm thế nào mới tốt, dù sao thì cũng đã có chủ tịch Thành đến chủ trì, đến lúc tôi ngồi và tận hưởng thành quả là được rồi!
Lại cười lớn ha ha, Thành Quy Hán nói:
- Trạch Đào, cứ mạnh dạn triển khai công việc đi, ở dưới địa phương có gặp khó khăn gì cậu cứ trực tiếp đến tìm tôi.
Diệp Trạch Đào liền gật đầu nói:
- Có sự ủng hộ của Chủ tịch tỉnh Thành và Bí thư Dương, áp lực của tôi giảm đi rất nhiều!
Lần này đặt Chủ tịch tỉnh Thành ở phía trước Bí thư Dương, câu nói đó làm cho vẻ mặt của Thành Quy Hán lộ ra càng nhiều vẻ tươi cười!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.