Chương trước
Chương sau

- Bí thư Vu, đây không phải biện pháp, đến bây giờ rồi khu kinh tế mới Giáp Hà cũng chỉ mới xây dựng nền móng, cũng không nhìn thấy một doanh nghiệp nào đăng ký gia nhập vào!
Chủ tịch thành phố Quan Bạch Viêm với bộ dạng có vẻ rất là lo lắng, ngồi ở văn phòng của Vu Chi Hán cau mày nói chuyện.
Vu Chi Hán hít một hơi thuốc nhìn Quan Bạch Viêm, hai người đều biết đã đến làm khó Diệp Trạch Đào rồi.
Đừng nhìn khu kinh tế mới Giáp Hà vẫn không có người quan tâm, kỳ thực là rất nhiều người âm thầm quan sát, người đứng phía sau lưng của hai người cũng đang chú ý đến tình hình của Giáp Hà.
Trong khoảng thời gian này Diệp Trạch Đào dẫn theo một vài người mới đi khắp nơi, tiêu tiền quốc gia để du ngoại, ảnh hưởng ở thành phố này cực kỳ không tốt.
- Đúng vậy, tỉnh ủy cũng chú ý tới sự phát triển của khu kinh tế mới Giáp Hà!
Vu Chi Hán nói một câu.
- Ngày hôm qua tôi đã đi tới Giáp Hà xem qua tình hình khu kinh tế mới, đang xây dựng rất nhiều nhà cửa, quán xa, làm rất hăng say, còn tưởng rằng đã có xí nghiệp nhập cư vào, kết quả nhìn xung quanh một lúc, một nhà cũng không có!
Khi Quan Bạch Viêm nói chuyện, cũng không ngừng lắc đầu.
Nhìn về phía Vu Chi Hán, Quan Bạch Viêm lại nói:
- Sinh mạng của một khu kinh tế mới là gì, chính là thu hút đầu tư, là có thêm nhiều xí nghiệp nhập cư, đã tiêu nhiều tiền như thế, phân chia thành nhiều phần để làm, tạo dựng thêm nhiều môi trường tốt cũng không được.
Vu Chi Hán lúc này cũng gật đầu nói:
- Anh Quan, anh nói rất chí lý, trọng tâm bây giờ của chúng ta chính là thu hút đầu tư, anh và tôi không đều không phải đã liều mạng làm việc này sao, anh xem tôi cũng không phải vừa mới cùng với Vệ tổng đã đàm phán thành công việc khai thác bất động sản sao? Đến chúng ta đều đang làm việc này, đồng chí Tiểu Diệp cũng dẫn người tới thăm quan, tôi cũng nghe thấy không ít lời phàn nàn rồi!
- Bí thư Vu, tuy rằng khu kinh tế mới Giáp Hà có tính độc lập, dù sao vẫn là thuộc sự quản lý của thành phố Lan Phong, nếu không chỉ đạo một chút, tiền dùng hết rồi còn không có động tĩnh gì, chúng ta cũng phải có trách nhiệm!
- Ngày mai đồng chí Diệp có trở về không?
- Đúng vậy, lần này bọn họ đã tới huyện Lục Thương, định ngày mai trở về.
- Ngày kia đi, triệu tập một hội nghị thường vụ, có một số chuyện phải nói rõ ràng một chút!
Vu Chi Hán dí đầu thuốc lá xuống gạt tàn tắt đi, nhìn về phía Quan Bạch.
Trong ánh mắt của hai người đều lộ ra một vẻ hứng thú đặc biệt, đã tới lúc đánh đuổi người thanh niên này.
Diệp Trạch Đào cũng không biết rằng Vu Chi Hán bọn họ đã có quyết định nhắm vào mình, lúc này đang điện thoại cùng Trịnh Tiểu Nhu.
Tâm trạng Trịnh Tiểu Nhu cực tốt, nhẹ nhàng nói:
- Trạch Đào, nói cho anh biết một chuyện, bố có thể không phải về hưu nữa rồi!
Ồ!
Ánh mắt Diệp Trạch Đào cũng sáng lên. Xem ra một vài ý tưởng của mình đang được thực hiện.
- Em nghe mẹ nói, nói là anh đã tác động rất lớn trong việc. Đột nhiên Ngô Ân Long đã đứng lên giúp cha nói chuyện. Điều này khiến mọi người đều không ngờ tới.
- Chuyện tốt thôi!
Trong lòng Diệp Trạch Đào đương nhiên vui mừng, không ngờ thời điểm cuối cùng Trịnh Thành Trung vẫn còn khả năng ở mọi phương diện.
Đương nhiên rồi, Diệp Trạch Đào cũng biết, việc này không chỉ phải có không ít người đứng ra nói chuyện, còn phải ở khắp nơi tiến hành một vài trao đổi gì đó, sự việc bên trong rất phức tạp.
- Trạch Đào, anh rốt cuộc đã làm gì, tại sao có sự thay đổi như thế này vậy?
Diệp Trạch Đào cười nói:
- Anh cũng không làm gì cả, anh chỉ nói một vài ý tưởng với cha của Mộng Y, và trong lúc ngẫu nhiên nói một vài quan điểm của mình cùng với ông Ngô và ông Phùng.
Trịnh Tiểu Nhu liền cười nói:
- Em biết ngay anh sẽ giúp cha mà. Kì thật, tuy tằng cha đã đề xuất việc lui xuống, em nhìn thấy được, tâm trạng của cha cũng không tốt, đã có cơ hội như vậy, đối với ba mà nói đây cũng là chuyện tốt.
Đương nhiên Diệp Trạch Đào cũng lí giải được tâm trạng của Trịnh Thành Trung, trước mắt đang có quyền có thế, đột nhiên phải lui xuống, tâm trạng như thế đương nhiên khó có thể nói nên lời, hiện tại đã có sự xoay chuyển như vậy, còn có thể không ảnh hưởng đến việc Hô Diên Ngạo đề nghị vẫn đang được tiến hành, đây là cơ hội hai bên cùng có lợi, không chỉ có hắn, cho dù là bí thư Hạo Vũ cũng sẽ toàn lực triển khai hoạt động.
- Tiển Nhu, loại chuyện này em cũng không nên tham gia, đừng quản nữa, phải tin tưởng năng lực của ba em, tin rằng rất nhanh sẽ có kết quả.
Diệp Trạch Đào không yên tâm Trịnh Tiểu Nhu sốt ruột chuyện này, đành phải nói như vậy.
- Em biết rõ, dù sao lần này chỉ cần bảo vệ vị trí của ba, đó sẽ là công lao của anh, mẹ ở nhà không chỉ khen anh một lần đâu, nói anh có cái nhìn đại cục.
Diệp Trạch Đào liền mỉm cười nói:
- Đó là đương nhiên. Người đàn ông của Tiểu Nhu sẽ kém được sao?
Tiểu Nhu liền cười nói:
- Đáng tiếc anh không ở thành phố, bằng không chúng ta lái xe đi đến nơi náo nhiệt vui chơi một chút?
Diệp Trạch Đào nghe lời nói đó liền sững sờ.
Tiểu Nhu đã phá lên cười nói:
- Xem làm anh sợ rồi, em phải yên phận mang thai, không thể cùng anh điên được rồi!
Diệp Trạch Đào lắc lắc đầu, ở nơi này mình đang điên đây!
- Đúng rồi, Trạch Đào ba đưa cho em một lời đề nghị, nói là ô tô của chúng ta sản xuất vẫn cần các loại đèn chiếu, em đã cho người đi tìm hiểu một chút về tình hình thị trường, thị trường điện quang của nước ta hiện nay thật lớn, phương diện này còn rất hỗn độn, lần này sẽ do công ty của chúng ta làm đội trưởng, tính toán đến Giáp Hà làm một dự án công nghệ thông tin điện quang, anh nghĩ như thế nào?
- Tài chính của các em có theo được không?
- Anh yên tâm, lần này mẹ phải ra mặt, dùng chút tài chính, kéo vài người bạn đến làm, căn bản không có vấn đề gì quá lớn, hiện nay mẹ cũng hiểu rõ một ít chuyện rồi, nếu ba thật sự lui xuống, sẽ không có người nào trụ vững được, vấn đề này sẽ rất lớn, bởi vậy lần này mẹ rất ủng hộ em!
Diệp Trạch Đào âm thầm gật đầu, thông qua tình hình trong khoảng thời gian này, người của họ Trịnh hẳn là đã có chút hiểu biết rồi.
- Trạch Đào, mẹ nói bất kể như thế nào cũng muốn ủng hộ công việc của anh, sau khi mẹ nghe nói cách nghĩ của anh cũng đã cùng với bố bàn bạc việc này, ý của ba là thông qua triển khai hành động, ở Giáp Hà làm một khu công nghiệp công nghệ thông tin điện quang, cứ như vậy, anh ở Giáp Hà sẽ có hơn một khu công nghiệp, xem như là đã có bốn khu công nghiệp lớn cùng tiến hành.
Xem ra Trịnh Thành Trung cũng bắt đầu ủng hộ phát triển Giáp Hà của mình rồi!
Trong lòng Diệp Trạch Đào vui mừng, liền hỏi:
- Em tính toán như thế nào?
Trịnh Tiểu Nhu nói đến phương diện này cũng rất chuyên nghiệp rồi, đem sự phát triển của ô tô Trung Quốc nói một lần, sau đó nói tới việc ô tô của huyện Lục Thương đang phát triển đồng thời cũng cần số lượng lớn đèn xe, cho rằng cùng với sự hoàn thành bước tiếp theo của dự án ô tô ở huyện Lục Thương, dự án kia cũng đủ đạt tới mức thị trường yêu cầu trong một năm, gần hai mươi tỷ đèn xe tung ra thị trường trong năm, còn chưa nói đến việc à nhu cầu phạm vi trong cả nước, đã làm xong dự án này, triển vọng vô cùng lớn.
ở phương diện này Diệp Trạch Đào là người ngoại đạo, hỏi: truyện được lấy từ website tung hoanh
- Thực sự lớn như vậy sao?
Trịnh Tiểu Nhu nói:
- Hiện nay công nghệ thông tin điện quang cũng là dự án trọng điểm của quốc gia, vẫn luôn đang thực hiện, lại chưa hình thành quy mô, lần này em muốn kéo mọi người cùng làm, vậy cũng tính là một sản nghiệp của dân tộc, phương hướng trước mắt là thông dụng chất bán dẫn chiếu sáng, đặc biệt lĩnh vực sản nghiệp nguyên bộ vv... đã liên hệ với một vài doanh nghiệp rồi, hẳn là không có vấn đề quá lớn.
Diệp Trạch Đào cười nói:
- Rất tốt, Tiểu Nhu nhà chúng ta đúng là lợi hại!
Sau khi được khen ngợi, Trịnh Tiểu Nhu cũng tỏ ra vui vẻ nói:
- Mộng Y đang cười em lần này không giúp được gì cho anhi, em cũng muốn cho cô ấy thấy, chỉ cần Trịnh Tiểu Nhu ra tay, mọi việc đều có thể làm được!
Lại tranh giành!
Diệp Trạch Đào thầm thở dài một tiếng, người con gái này cũng đang âm thầmtranh đấu với nhau!
Nói chuyện một hồi, Diệp Trạch Đào cúp điện thoại, bản thân cũng tính toán một chút tình hình hiện tại bốn khu công nghiệp, đã có bốn khu công nghiệp lớn, khu kinh tế mới của Giáp Hà không lo phát triển không được nữa.
Khi đang suy nghĩ việc này, điện thoại của Vu Chi Hán gọi đến.
Vu Chi Hán cũng có vẻ rất khách sáo nói với Diệp Trạch Đào:
- Trạch Đào, là như thế này, ngày mai anh trở về Lan Phong, ngày kia chúng ta mở một hội nghị thường vụ, có một số việc cần được nghiên cứu một chút.
Diệp Trạch Đào cũng không biết tình hình, liền nói:
- Được, ngày kia tôi mới có thể tham gia hội nghị.
Đây là hội nghị thường vụ lần thứ hai rồi!
Diệp Trạch Đào tin rằng hội nghị lần này phải là nhằm vào khu kinh tế mới Giáp Hà mà mở
Suy nghĩ một chút, Diệp Trạch Đào bấm điện thoại của Dương Thăng Hải.
Lần này Dương Thăng Hải tỏ ra nhiệt tình hơn lần trước rất nhiều, nói vài chuyện phiếm.
Giọng nói vừa cất lên, Dương Thăng Hải nghiêm túc nói:
- Trạch Đào, tình hình của khu kinh tế mới Giáp Hà thế nào rồi?
- Bí thư Dương, tôi chính là muốn báo cáo với anh một vài tình hình của khu kinh tế mới Giáp Hà.
- Trạch Đào, khu kinh tế mới chủ yếu thu hút đầu tư là chính, trên tỉnh cũng có không ít lời đàm tiếu, phải dốc sức nắm bắt lấy dự án mới được.
Dương Thăng Hải nghĩ đến việc bản thân nghe được không ít những lời nói liên quan đến Giáp Hà, đặc biệt là gần đây trong tỉnh ủy đối với chuyện Diệp Trạch Đào sử dụng tiền không hợp lý cũng có không ít lời đàm tiếu, liền nhắc nhở một câu.
Trong ý nghĩ của Dương Thăng Hải, hiện nay Trịnh Thành Trung lại có khả năng ổn định địa vị, việc này đối với bản thân anh ta cũng là chuyện tốt, bởi vậy càng phải quan tâm một chút quan hệ với Diệp Trạch Đào.
- Bí thư Dương, tình hình khu kinh tế mới Giáp Hà là như vậy, các cán bộ thành phố Lan Phong cũng không muốn tới đó công tác, không có cách nào cả, tôi đã cho người của cấp dười đến các tỉnh bên ngoài tìm một vài người qua đây.
Việc này Dương Thăng Hải sớm đã biết, liền nói:
- Tiến cử nhân tài là chuyện đúng, về phương diện này các anh làm rất tốt, nhưng Diệp Trạch Đào này, một số việc tôi cũng phải nhắc nhở cậu một chút, số tiền bảy trăm triệu không phải là con số nhỏ, nhất định phải dùng đúng chỗ quan trọng, tôi nghe được không ít lời đồn đại, nghe nói anh lấy cớ dùng tiền của công đưa những người trẻ tuổi kia đi tham quan học tập, về mặt này lời nói của con người rất đáng sợ, anh nhất định phải chú ý đấy.
- Bí thư Dương, những người trẻ tuổi mà chúng tôi đưa đến, họ đều không biết làm việc gì ờ khu kinh tế mới, tôi chính là muốn đưa họ đến một vài khu kinh tế mới xem xem, sau khi đã tận mắt trông thấy tình hình phát triển của đối phương, việc đó sẽ giúp ích cho bước tiếp theo trong công việc của bọn họ.
Dương Thăng Hải nói:
- Các cậu trước tiên vẫn là làm một đến hai dự án đã, như thế cũng sẽ ngăn chặn miệng của một số người!
Khi Dương Thăng Hải nói những lời này cũng là không có cách nào, sau khi bản thân tới tỉnh Cam Ninh này, vẫn không thể mở ra cục diện, nếu mà vẫn không làm ra một vài thành tích, muốn đứng vững cũng khó khăn!
- Bí thư Dương, tôi cho rằng khu kinh tế mới Giáp Hà là khu kinh tế mới quan trọng nhất của tỉnh ta, nhất thiết phải bí thư tỉnh ủy tự mình nắm giữ mới được!
Những lời nói này của Diệp Trạch Đào làm cho Dương Thăng Hải liền nhíu mày, hiện tại ai cũng không dám dính líu đến khu kinh tế mới Giáp Hà, nếu bản thân mình chủ động dính tới, Diệp Trạch Đào làm không được, mình không phải là đào mồ tự chôn mình sao?
Diệp Trạch Đào này, làm cái gì đây!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.