Nghe được tiếng hô, lúc mọi người ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một người thanh niên mắt đỏ nhảy vọt vào.
Phương Siêu Cường!
Diệp Trạch Đào liếc mắt một cái thì nhận ra đây là con trai của Phương Quốc Quân.
Tên này từ sau khi trở về thành phố chẳng nghe tăm hơi gì cả, không ngờ hôm nay lại chạy đến đây.
Diệp Trạch Đào liền nhìn thấy Phương Siêu Cường cầm chắc trong tay một ống tiêm.
Phương Siêu Cường bị HIV, hôm nay xông đến đây, để châm cây kim đó vào mình.
Diệp Trạch Đào có thể tưởng tượng ra, ống tiêm của tên này chắc chắn có thứ vi khuẩn độc hại của bệnh HIV.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Diệp Trạch Đào rất căng thẳng, liền đứng lên.
Lúc này Diệp Trạch Đào liền trở nên đề phòng. Anh ta không muốn bị nhiễm loại bệnh đó.
- Phương Siêu Cường, ông muốn làm gì?
Sở Tuyên cũng nhìn ra tình hình của Phương Siêu Cường, liền rống lên một tiếng.
Anh ta cũng biết Phương Siêu Cường, cũng biết chút ít tình hình, lớn tiếng nghi ngờ hỏi.
- Sở Tuyên, không phải việc của mày, bố mày không để yên cho Diệp Trạch Đào, hại tao thê thảm như vậy, cho dù bố mày chết thì cũng phải kéo theo nó chết!
Lúc này, người ở phòng trà cũng đều đứng vây ở xa, cũng có người đứng từ xa quan sát.
Nhìn bộ dạng Phương Siêu Cường như vậy, không ai dám xông lên.
- Phương Siêu Cường, bất cứ chuyện gì cùng có nhân quả, việc ông làm sao lại trút hết lên người tôi. Ông không tự kiểm điểm lại mình. Lẽ nào tất cả mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780872/chuong-858.html