Chương trước
Chương sau

Trong lúc đang cùng Trần Hỉ Toàn nói chuyện, điện thoại của Diệp Trạch Đào đột nhiên vang lên, lấy ra xem thì là điện thoại của Trịnh Thành Trung gọi đến.
Trịnh Thành Trung sao lại gọi đến lúc này, cho đến nay đều là thư kí của ông ta gọi điện đến, lần này ông ta tự gọi điện đến, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi?
Nhìn thoáng qua vợ chồng Trần Hỉ Toàn, Diệp Trạch Đào cũng không trốn tránh bọn họ, mà trực tiếp nhận điện thoại.
- Xin chào bí thư Trịnh, tôi là Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào nói một cách nề nếp.
Trịnh Thành Trung có thể nghe ra, biết được bên cạnh Diệp Trạch Đào có người ngoài, nói:
- Anh đến đây một chuyến đi, thủ trưởng muốn gặp anh.
Diệp Trạch Đào sửng sốt, hắn tất nhiên là biết Trịnh Thành Trung nói thủ trưởng ở đây là ai, lần trước đã muốn gặp nhưng kết quả là không có cơ hội, còn tưởng rằng lần này không còn được gặp nữa, không ngờ rằng ông ta lại muốn gặp mình, Bí thư Hạo Vũ cũng bắt đầu coi trọng mình rồi.
Diệp Trạch Đào đáp một tiếng.
Nói xong điện thoại, Diệp Trạch Đào nói:
- Tôi có chút việc phải đi ra ngoài, dự án đó chắc chắn sẽ thành hiện thực.
Trần Hỉ Toàn khẽ mỉm cười nói:
- Việc này không phải là chuyện quá lớn, chuyện đã quyết định rồi, cậu bảo Vệ Vũ Hinh liên hệ với lão lục nhà chúng tôi là được rồi, tôi tin là có thể làm rất tốt.
Diệp Trạch Đào gật đầu, rồi đứng dậy rời đi.
Đối với Trần Hỉ Toàn, Diệp Trạch Đào vẫn tin tưởng người này một cách tuyệt đối.
Nhìn Diệp Trạch Đào rời đi, Trần Hỉ Toàn liền nhìn về phía Liễu Ngọc Yên nói:
- Ngọc Yên, dự án này dù kiếm được nhiều tiền hay không cũng phải làm cho tốt!
Nhìn thấy chồng mình coi trọng chuyện này như thế, Liễu Ngọc Yên tất nhiên cũng không dám khinh thường rồi.
Liễu Ngọc Yên nói:
- Anh yên tâm, chúng ta đã có tính toán rồi, đây là một dự án kiếm được cực kì nhiều tiền, cùng với việc xây dựng các mặt, sự nghiệp điện ảnh và truyền hình Trung Quốc sẽ bước vào thời kì phát triển, số tiền kiếm được trong một năm chắc chắn không phải nhỏ! Các chính sách ủng hộ trên mọi phương diện, thật ra dự án này là một dự án độc nhất vô nhị.
- Ừ, về cổ phần thì cấp cho Vệ Vũ Hinh 35%, ngoài ra còn xuất ra 10% cấp cho các quan chức có liên quan. Điều này nhất định là phải có, chỉ có như thế, thì dự án này mới có thể lâu dài, mới có thể đảm bảo được.
- Có phải bỏ ra quá nhiều không?

Liễu Ngọc Yên cảm thấy có chút đau lòng, tiền đều là do nhà họ Trần bỏ ra nhiều nhất, những người khác cơ bản là không đóng góp được bao nhiêu.
Trần Hỉ Toàn cười nói:
- Cuộc điện thoại vừa rồi em có nghe thấy không?
- Âm thanh lớn như thế, em lại ngồi bên cạnh, làm sao có thể không nghe được chứ.

Nói tới đây Liễu Ngọc Yên nhìn về phía Trần Hỉ Toàn nói:
- Trạch Đào gọi người đó là Bí thư Trịnh, là Bí thư Trịnh gì đó?
Trần Hỉ Toàn thở dài nói:
- Chúng ta tuy hiểu một chút tình hình của Trạch Đào, nhưng cũng không biết được bao nhiêu, em có lẽ đã nhìn ra được, cách Trạch Đào nói rất tôn kính, cho nên người họ Trịnh này cơ bản có thể biết được đó là ai. Ngoại trừ Bí thư thành ủy ở trên thành phố ra, thì không thể là ai khác được!

Liễu Ngọc Yên cũng gật đầu nói:
- Là Bí thư thành ủy Trịnh ở thành phố Sao?
Trần Hỉ Toàn gật đầu nói:
- Người có thể khiến cho Trạch Đào như thế, ngoại trừ ông ta ra, anh nghĩ không thể có người khác!

Liễu Ngọc Yên sửng sốt nói:
- Em nghe thấy trong cuộc điện thoại nói là có thủ trưởng nào đó muốn gặp Trạch Đào.
Trần Hỉ Toàn lại gật đầu nói:
- Có thể khiến cho Trịnh Thành Trung xưng hô như thế, thì có thể là ai đây?
Liễu Ngọc Yên thở dài nói:
- Trạch Đào đúng là một nhân vật quen biết nhiều.
Trần Hỉ Toàn cười ha ha nói:
- Huyện Lục Thương dựa vào cái gì mà có thể trở thành huyện thí điểm, có rất nhiều huyện có điều kiện tốt hơn huyện Lục Thương, sở dĩ được chọn, chính là do có sự tín nhiệm của cấp trên, cho nên, chỉ cần có được sự ủng hộ của Diệp Trạch Đào, thì dự án của chúng ta ở huyện Lục Thương chắc chắn sẽ thành công. Anh định đầu tư vào dự án này ba tỷ, muốn cho dự án này phát triển đi lên thì phải có tầm nhìn xa một chút thì dự án này mới có thể thành được, hơn nữa sản nghiệp dân tộc của huyện Lục Thương phát triển đi lên, đây chính là cách giúp Trạch Đào đạt được càng nhiều thành tích.
Liễu Ngọc Yên cũng là một người thông minh, biết việc này chính là một vụ đầu tư chính trị. Tuy rằng lợi ích ngắn hạn hơi ít một chút, nhưng về lâu dài, thì đây cũng là một cơ hội cho xí nghiệp Trần Thị.
- Ông xã, anh nói thử xem Vệ Vũ Hinh đó là người như thế nào, mà có thể khiến cho Trạch Đào đích thân bảo cô ta đến chủ trì?
Trần Hỉ Toàn nói:
- Em nhớ cho kỹ, nhất định phải thân mật kết tình nghĩa chị em với người tên là Vệ Vũ Hinh này, mối quan hệ này rất quan trọng, người có thể để cho hắn xem trọng, nhất định là một người thân cận rồi!
Liễu Ngọc Yên liền cười nói:
- Anh yên tâm, em sẽ làm tốt việc này.
Trần Hỉ Toàn cười ôm Liễu Ngọc Yên nói:
- Anh biết em thông minh mà, làm tốt chuyện này sẽ có thưởng.
Liễu Ngọc Yên trong lòng Trần Hỉ Toàn những vẫn vặn vẹo thân, khiêu khích sự ham muốn của Trần Hỉ Toàn.
Cười ha ha rồi Trần Hỉ Toàn nói:
- Hôm nay anh cho em xem Ngũ Cầm Hí!
Hai người liền quấn với nhau.
Diệp Trạch Đào cũng không biết rằng sau khi mình đi hai người bọn Trần Hỉ Toàn lại phân tích lại sự việc, rất nhanh hắn đã đi đến nhà Trịnh Thành Trung.
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào đã đến, Trịnh Thành Trung liền cười tươi nói:
- Hôm nay văn phòng của bí thư Hạo Vũ có gọi điện thoại tới, nói là buổi chiều bí thư Hạo Vũ có chút thời gian muốn gặp mặt, buổi chiều con theo cha đi gặp bí thư Hạo Vũ.
Trong lòng Diệp Trạch Đào có chút kích động nói:
- Bí thư Hạo Vũ bận như thế, còn dành ra chút thời gian gặp con!
Sau khi bảo Diệp Trạch Đào ngồi xuống, Trịnh Thành Trung nói:
- Ngày hôm qua, nhân sự trong bộ thương mại đã tiến hành điều chỉnh rồi!
Diệp Trạch Đào vội vàng nói chuyện của mình, thực sự là không biết bộ thương mại lại có thay đổi như thế, liền nhìn về phía Trịnh Thành Trung.
Trịnh Thành Trung mỉm cười nói:
- Trung ương quyết định, đồng chí Trần Tuyền Lâm đảm nhiệm chức bộ trưởng bộ thương mại, đồng chí Khâu Nghênh Tùng đảm nhiệm chức phó bộ trưởng thường trực bộ thương mại, Lâm Đại Sâm đảm nhiệm chứ Phó bộ trưởng công tác Mặt trận Tổ Quốc…
Diệp Trạch Đào nghe Trịnh Thành Trung giới thiệu, trong lòng đã rõ, bộ thương mại đã tiến hành chỉnh đốn nhân sự, toàn bộ lực lượng của Vi hệ hoàn toàn bị thanh trừ khỏi Bộ thương mại, lực lượng của bí thư Hạo Vũ nắm trong tay Bộ thương mại, lực lượng của Trịnh Thành Trung ở Bộ thương mại cũng được tăng cường, hiện tại bộ thương mại chính là thiên hạ của Bí thư Hạo Vũ và Trịnh Thành Trung.
Thật sự là không thể ngờ, mình ở thành phố lại làm ra những chuyện như thế này, làm cho cục diện của Thành phố lại thay đổi thế này, đây cũng không phải là chuyện riêng của bộ thương mại, xem ra không chỉ có bộ thương mại mà còn có một số nhân sự khác cũng bị thay đổi!
- Ba, những nơi khác chắc cũng sẽ có một số sự thay đổi nhân sự đúng không?
Diệp Trạch Đào hỏi.
Trịnh Thành Trung cười, gật đầu và nói:
- Không sai, có rất nhiều thay đổi, lần này bổ nhiệm nhân sự ở trung ương có nhiều đột phá, có một số vị trí mấu chốt được điều chỉnh.
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, lực lượng của Vi hệ thực ra cũng không phải là chủ yếu, Bí thư Hạo Vũ thông qua chuyện của Vi gia và Tôn gia để tiến hành điều chỉnh cân bằng một chút, do đó đánh thẳng vào đám người sau lưng của Vi Hoành Thạch, do đó mà thực hiện sự điều chỉnh lần này.
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào ngồi trầm tư. Trịnh Thành Trung càng ngày càng thích đứa con rể này của mình. Một chuyện nhỏ rơi vào tay Diệp Trạch Đào thì đều có thể làm thành một chuyện lớn, ban đầu muốn cân bằng cục diện không ngờ bị Diệp Trạch Đào thông qua một số chuyện nhỏ mà đánh vỡ, hiện tại Bí thư Hạo vũ đã bắt đầu hành động mạnh mẽ rồi.
Không đơn giản đâu, một Bí thư huyện ủy có thể làm cho Thành phố trở thành như thế này, nếu tiến thêm một bước nữa, lực lượng của Diệp Trạch Đào chắc chắn sẽ rất khổng lồ, thậm chí có thể trở thành một người được bồi dưỡng quan trọng.
Trịnh Thành Trung còn nói thêm:
- Lần này tiến hành điều chỉnh không ít, đúng rồi, con nói chuyện của Phương Khởi Hùng đã được quyết định rồi, điều chuyển Phương Khởi Hùng đến công an tỉnh Tây Giang đảm nhiệm chức phó giám đốc sở thường vụ.
Diệp Trạch Đào ánh mắt sáng lên, liền nhìn về phía Trịnh Thành Trung nói:
- Hiện tại ông ta là cục trưởng phân cục ởThành phố, khoảng cách có lẽ là xa hơn một ít đúng không?
Trịnh Thành Trung mỉm cười nói:
- Có thể con không biết, vào thời gian đó anh ta đã được liệt vào danh sách đãi ngộ phó giám đốc sở rồi!
Diệp Trạch Đào liền hiểu, Trịnh Thành Trung đã không động tĩnh gì mà đưa Phương Khởi Hùng lên chức, lần này đảm nhận chức thường vụ tỉnh mọi việc cũng sẽ thuận lợi thành công rồi.
Diệp Trạch Đào nghĩ đến sự thay đổi của Bộ thương mại, trong lòng có chút xúc động. Liền nhìn về phía Trịnh Thành Trung nói:
- Khâu Nghênh Thụ trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh Tây Giang bọn con có bị điều đi không?
Thứ trưởng thường trực Bộ thương mại Khâu Nghênh Tùng, trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh Tây Giang gọi là Khâu Nghênh Thụ, Diệp Trạch Đào cảm thấy hai người này chắc chắn là có quan hệ.
Cười ha ha, Trịnh Thành Trung liền trở nên cao hứng hơn, Diệp Trạch Đào đúng là con người biết động não, chỉ có thế cũng liên hệ với nhau.
- Không sai, bọn họ là anh em, nói cho cùng bọn họ đều nghe theo ta.
Ở trước mặt Diệp Trạch Đào, Trịnh Thành Trung cũng không giấu diếm gì cả. Đem quan hệ hai người nói ra.
Diệp Trạch Đào thầm than một tiếng, cho tới bây giờ hắn đều nghĩ Khâu Nghênh Thụ không phải là người của Trịnh Thành Trung, không ngờ lại được ẩn nấp kỹ như thế.


- Đồng chí Khâu Nghênh Thụ được thăng lên chức Phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Tây Giang.
Lời nói của Trịnh Thành Trung càng làm cho Diệp Trạch Đào cảm thấy giật mình, nếu như thế thì lực lượng của Trịnh Thành Trung ở tỉnh Tây Giang được tăng cường thêm một bước nữa, đối với mình mà nói thì là một chuyện tốt.
Trịnh Thành Trung mỉm cười nói:
- Trên chốn quan trường, trong bạn có ta, trong ta có bạn, đây là một chuyện hết sức bình thường, có rất nhiều chuyện, tình hình bên ngoài nhìn thấy được cùng với tình hình thực tế không tương xứng với nhau. Trạch Đào, quan trường hiểm ác, bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào, con cũng đều phải mở to mắt mà đi!
Trịnh Thành Trung lại chỉ giáo cho Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào gật đầu, chính Diệp Trạch Đào lúc này mới phát hiện, giữa mình và Trịnh Thành Trung có sự chênh lệch rất lớn, còn có rất nhiều điều cần phải học.
Trong lúc đang nói chuyện, thì nhìn thấy Trịnh Tiểu Nhu và mẹ của Phương Mai Anh tay trong tay vừa cười vừa nói đi đến.
Liếc mắt nhìn thấy Diệp Trạch Đào đang ngồi ở đây, Trịnh Tiểu Nhu liền cười tươi nói:
- Không phải anh nói là đi gặp Trần Hỉ Toàn sao? Sao lại chạy đến đây ngồi thế?
Lúc nói câu nói đó, đi qua rồi bưng chén trà của Diệp Trạch Đào uống một ngụm thật to.
Nhìn thấy bộ dạng của con gái mình như thế, Trịnh Thành Trung nhíu mày nói:
- Con nha đầu kia, bưng chén trà của người ta lên uống, chẳng ra cái thể thống gì cả!
Trịnh Tiểu Nhu thản nhiên nói:
- Uống trà của chồng mình, có gì lớn lao lắm đâu?
Nhìn thấy Trịnh Tiểu Nhu như thế, Trịnh Thành Trung cười khổ một tiếng, đây chính là con gái của mình sao!
Phương Mai Anh nhẹ nhàng cười nói:
- Con đấy, sắp làm mẹ rồi, không được làm như thế!
- Trạch Đào, anh muốn ăn cái gì, em đi làm cho anh!
Diệp Trạch Đào nhìn thấy Trịnh Tiểu Nhu ở trong nhà một chút cũng không coi mình là người ngoài mà còn thể hiện ra một cách tự nhiên như thế, trong lòng cũng thầm vui, cười nói:
- Người trong nhà cả, ăn cái gì cũng được.
Thực ra trong lòng Trịnh Thành Trung rất vui, con gái mình là người đã từng có một đời chồng rồi, Diệp Trạch Đào có thể đối xử tốt với con gái của mình như thế, đây đúng là một chuyện tốt.
Nhìn thấy con gái mình có những thay đổi lớn như thế, không còn u sầu như trước kia nữa, trước mặt mọi người Trịnh Thành Trung không thể xem Diệp Trạch Đào là con rể của mình, đó chính là điều nuối tiếc duy nhất của ông, tình trạng của hai người chỉ có thể như thế này thôi.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.