Chương trước
Chương sau

Chuyện lớn rồi!
Thấy dáng vẻ của bọn họ như những người canh gác, đám người Tôn Khôn rất sợ, chưa từng thấy qua sức mạnh như vậy.
Tôn Khôn bị Diệp Trạch Đào đánh không nhẹ, thiếu chút nữa là đã hủy hoại cơ thể phần dưới rồi, ôm phần dưới cơ thể lăn lộn trên mặt đất.
Mặt khác một số người trẻ tuổi cũng bị đánh đến gãy tay gãy chân.
Lần này Diệp Trạch Đào không có ý bỏ qua chuyện này một cách nhẹ nhàng.
Ba mẹ của người trẻ tuổi này chắc là người thân cận của Vi Hoành Thạch, tuy rằng trừng phạt bọn họ sẽ đối địch với cha mẹ một những người này, nhưng Diệp Trạch Đào không có lo lắng nhiều, mình chỉ có thể làm như vậy thôi, bước tiếp theo còn được xem những người cấp trên chơi cờ.
Rất nhanh Phương Đại Hùng đã chạy đến đây, khi thấy xe của Diệp Trạch Đào bị bọn họ đụng hỏng, mí mắt của Phương Đại Hùng giật giật.
Bất luận chuyện này có tồn tại hay không, chỉ cần chiếc xe trở nên như vậy, chuyện này muốn truy cứu thành tội danh mưu sát cũng có thể.
Khi thấy Diệp Trạch Đào đứng ở đó, Phương Đại Hùng liền cười khổ, chuyện lần trước còn chưa có làm rõ ràng, mình cũng đâu có liên lạc với Diệp Trạch Đào, Diệp Trạch Đào quậy ra chuyện lần này còn lớn hơn nhiều so với lần trước, toàn là người gì không!
Chuyện này cũng có chút phức tạp đây!
Phương Đại Hùng hơi đau đầu.
- Chủ nhiệm Triệu, anh không sao chứ?
Phương Đại Hùng nhìn Triệu Hương Lăng đứng đó với vẻ mặt bình tĩnh.
- Có thể không sao sao? Mời các anh nhanh chóng làm rõ chuyện này!
Triệu Hương Lăng nói một câu.
Lại nhìn qua những người thanh niên đang nằm lăn lóc trên mặt đất, Phương Đại Hùng giật mình, Diệp Trạch Đào này đánh cũng hay đấy chứ!
Đừng nói là Phương Đại Hùng giật mình, bọn họ chứng kiến trên mặt đất toàn dao súng, cũng đều giật mình nhìn Diệp Trạch Đào, đây là cách trừng trị của hắn sao? Sự việc tiến triển đến mức này, Phương Đại Hùng biết mình không thể đảm đương nổi, ở đây đều là những đứa con của các nhân vật lớn, cũng có chuyện mưu sát vợ của Uỷ viên Bộ chính trị, không báo cáo cũng không được.
Lấy di động ra, Phương Đại Hùng lập tức gọi điện.
Ngô Mẫn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này. Cô thật sự không ngờ chuyện lại tiến triển đến mức này, không phải là chuyện những người trẻ tuổi kia hay nói giỡn, lại bị Diệp Trạch Đào làm thành chuyện mưu sát, lại nhìn đến đám người trẻ tuổi đang nằm dưới đất. Ngô Mẫn thấy ánh mắt của Diệp Trạch Đào cũng có chút thay đổi, có chút sợ hãi Diệp Trạch Đào, người thanh niên này làm chuyện gì cũng rất quyết đoán!
Tô Thiến Ảnh kia liền kinh hãi, bình thường vẻ mặt của Diệp Trạch Đào luôn tươi cười, đánh người thì quyết không nương tay, thay đổi hoàn toàn thành một người mạnh mẽ, cứng rắn, chỉ có được những người như vậy che chở mới an toàn!

Thấy mình không ngừng nghĩ đến chuyện của mẹ nuôi. Đột nhiên Tô Thiến Ảnh không gạt bỏ ám hiệu của Triệu Hương Lăng nữa, cảm thấy đây cũng là một chuyện tốt, có người che chở như vậy, mình mới thật sự an toàn.
- Mẹ nuôi, chuyện này để con đến Cục cảnh sát là được rồi, mọi người về trước đi.
Diệp Trạch Đào nói với Triệu Hương Lăng.
Triệu Hương Lăng cũng không phải kẻ yếu, là Giám đốc Hội đồng cố vấn của văn phòng nhà nước, sao lại không có tính nhạy bén chính trị được chứ. Thủ đoạn của Diệp Trạch Đào cô nhìn là biết, chuyện này chỉ có thể làm càng náo nhiệt càng có lợi, lắc lắc đầu nói:
- Mẹ cũng đến Cục cảnh sát. Chuyện lớn như vậy, mẹ cũng muốn xem rốt cuộc ai đứng đằng sau sai khiến.

Diệp Trạch Đào rất vui, mẹ nuôi cũng là một người lợi hại!
Mọi người ngồi lên xe cảnh sát, rất nhanh đã chạy đến Cục cảnh sát.
Còn chưa bước xuống xe, Cục trưởng Quế Thư Mẫn kia vội ra nghênh đón.
- Chủ nhiệm Triệu, cô chịu sợ hãi rồi!

Là một người trong Trịnh hệ, Quế Thư Mẫn nắm trong tay chức Cục trưởng thành phố, đã xảy ra chuyện lớn như vậy, anh ta cũng hoảng sợ, sau đó lại nghe được có Diệp Trạch Đào nhúng tay. Trước tiên đã gọi điện cho Trịnh Thành Trung.
Trịnh Thành Trung cũng bắt đầu sửng sốt, lúc sau hiểu được chuyện gì đã xảy ra, liền cười lắc lắc đầu, và liên lạc với Hô Diên Ngạo Bác, sau đó không có đến Cục cảnh sát, mà đến nơi của bí thư Hạo Vũ.
Hô Diên Ngạo Bác rất nhanh đã đến cục cảnh sát, lúc bọn Triệu Hương Lăng xuống xe, Hồ Diên Ngạo Bác lập tức chạy đến, lo lắng nhìn Triệu Hương Lăng nói:
- Em không sao chứ?
- Không sao, nhưng mà rất nguy hiểm, nếu không có Diệp Trạch Đào ứng biến nhanh, xe của bọn em đã bị đánh bay, thiếu chút nữa là không thấy được anh rồi!
Triệu Hương Lăng lớn tiếng nói trước mặt cảnh sát.
Mặt của Hồ Diên Ngạo Bác trầm xuống, nhìn Quế Thư Mẫn nói:
- Cục trưởng Quế, nhất định phải điều tra rõ ràng chuyện này, là người nhà, tôi chỉ có thể hi vọng các cảnh sát như các anh đây!

Quế Tư Mẫn vội nói:
- Xin bí thư Hô Diên yên tâm, nhất định chúng tôi sẽ nghiêm khắc điều tra.

Hồ Diên Ngạo Bác không có bỏ đi, mọi người ngồi trong Cục công an. Bọn họ không bỏ đi, chỉ trong nháy mắt chuyện này đã được lan rộng khắp thành phố.
Chặn xe để ám sát vợ của Uỷ viên Bộ chính trị!
Nghe được tin tức này, mọi người đều ngạc nhiên.
Khi biết được, không ngờ trong chuyện này là do những đứa con của vài lãnh đạo cấp cao làm, càng thêm giật mình, đây không phải là chuyện nhỏ!

Lại nói về Tôn gia lúc này, từ sau khi Tôn Trường Quân lui ra đã nuôi cá dưỡng hoa, cũng rất là nhàn hạ, hôm nay đã làm đất vào một chậu hoa, vừa mới rửa sạch tay, liền nghe được tin Tôn Khôn gặp chuyện không may.
Nhiều ít y vẫn còn chút lực lượng, sau khi nhận được tin này có chút sững sờ, việc này đúng là làm cho người ta thấy khó xử, Tôn Khôn tham gia vào việc mưu sát vợ của bí thư Hô Diên Ngạo Bác?
Chưa kịp suy nghĩ kĩ càng, người em trai tên Tôn Tường Hồng đã gọi điện đến, anh ta sau khi nhận được cuộc gọi của con liền gọi điện tới.
Cục công an không có ngăn cản những người thanh niên gọi điện thoại, Quế Thư Mẫn sớm đã được Trịnh Thành Trung bày mưu đặt kế, chính là muốn quậy cho chuyện này lớn hơn.
- Anh hai, chuyện này là hành động được mưu tính trước, chủ yếu là chỉa vào chúng ta!
Tôn Tường Hồng lớn tiếng nói.
- Để anh hỏi một chút tình hình xem sao.

Tôn Tường Quân gọi điện cho Quế Thư Mẫn.
Rất nhanh, Tôn Tường Quân đã hiểu hết toàn bộ câu chuyện từ Quế Thư Mẫn.
Sau khi nghe xong Quế Thư Mẫn giải thích tổng thể, Tôn Tường Quân ngồi ở đó nửa ngày mà không có biểu hiện gì, y đã biết, chuyện này Tôn Khôn sai, điều Tôn Khôn sai chính là lại đi trêu chọc đến Diệp Trạch Đào, đây chính là hành vi hãm hại của Diệp Trạch Đào.
Nhưng, cho dù biết đây là chuyện hãm hại, mình cũng chỉ có thể tẩy sạch răng rồi nuốt vào bụng, còn cách nào nữa, người ta cũng đã thu hình suốt chặng đường đi!
Tôn Tường Quân lại gọi cho Vi Hoành Thạch, sau đó mới đánh cho em trai Tôn Tường Hồng nói:
- Em trai, chuyện này mục đích của đối phương đã rõ ràng, chăng qua là muốn tiến hành một ít giao dịch, anh sẽ đi xem sao!

Tôn Tường Hồng ở xa tỉnh Hà Nguyên, cũng không có cách nào, đành phải nói:
- Lần này chỉ có thể chấp nhận tai hoạ!

Lúc này Tôn Tường Hồng cũng biết rõ chuyện gì đã xảy ra, con mình là người như thế nào ông ta rất rõ ràng, rõ ràng là đã coi trúng người con gái tên Tô Thiến Ảnh, thấy Tô Thiến Ảnh cùng với Triệu Hương Lăng rời khỏi, nên nửa đường đùa giỡn, làm cho chính nó cũng bị dính líu.
Lúc này Tôn Tường Hồng và Tôn Tường Quân đều có tâm trạng giống nhau, cảm thấy Diệp Trạch Đào giống như là khắc tinh của Tôn gia, đi đến đâu cũng đều bị Diệp Trạch Đào quản chế!

Lúc Tôn Tường Quân đến Cục cảnh sát, thấy Hô Diên Ngạo Bác và Trịnh Thành Trung đang nói chuyện trong này.
Khi vừa thấy hai Uỷ viên Bộ chính trị cũng ở đây, Tôn Tường Quân thầm thở dài một tiếng, xem ra chuyện này hơi khó giải quyết đây!
- Bí thư Hô Diên, đứa nhỏ càn quấy, làm cho phu nhân của ông bị sợ hãi, tôi thay mặt con trai mình xin lỗi!
Tôn Tường Quân vừa bước đến, phong thái hạ thấp xuống.

Hô Diên Ngạo Bác cũng không có khách khí, nói với Tôn Tường Quân:
- Bí thư Tôn, vợ của tôi xém chút nữa là mất mạng cho tai nạn xe cộ, tôi cho rằng chuyện này không phải chỉ là quấy rối, tôi cũng muốn biết rốt cuộc là tình huống gì!

Trịnh Thành Trung nói:
- Bí thư Hô Diên, việc này tôi cũng có trách nhiệm, thành phố phát sinh chuyện như vậy, tôi đã yêu cầu bí thư Hạo Vũ xử lý!

- Cái gì?
Trịnh Thành Trung yêu cầu bí thư Hạo Vũ xử lý!

Sắc mặt của Tôn Tường Quân biến đổi, ông ta cũng là một người đã từng trải qua nhiều sóng gió, suy nghĩ chút thì hiểu ra, quả nhiên chuyện này không nhỏ, gần đây bí thư Hạo Vũ có chút hành động, đặc biệt đối với chuyện của Bộ thương mại, lần trước vì chuyện của Đan Tiến Xương mà lâm vào cục diện bế tắc, mọi người cũng vì chuyện đó mà tranh chấp, bây giờ xong rồi, lại xảy ra chuyện như vậy, bí thư Hạo Vũ kia không mượn chuyện này để ra sức đả kích mới lạ.
Lần này tất cả đều là người thân cận với Vi Hoành Thạch, nếu bị nắm lấy không buông, đào sâu xuống dưới, nếu làm không tốt sẽ có một nhóm người gặp chuyện chẳng may, Vi Hoành Thạch quyết không để xảy ra chuyện như vậy, vì bảo vệ những người cấp dưới, cho dù Vi Hoành Thạch không muốn hoán đổi cũng không được!
Biết suy nghĩ của đối phương, ngược lại Tôn Tường Quân đã có phần yên tâm, chuyện này Vi Hoành Thạch sẽ lãnh, mình cũng không cần lo lắng quá mức.
Trong lòng buông lỏng, Tôn Tường Quân khẽ gật đầu nói:
- Bất kể như thế nào, tôi cũng phải thay mặt bọn nhỏ xin lỗi!

Cũng không nhắc đến chuyện mang đứa con rời khỏi đây, Tôn Tường Quân xoay mặt nhìn Diệp Trạch Đào với vẻ mặt không biến đổi nhiều.
Lúc này Diệp Trạch Đào cũng nhìn Tôn Tường Quân.
Hai người nhìn nhau, Tôn Tường Quân thầm thở dài một tiếng, thật sự không ngờ tình hình trở nên như vậy, Tôn gia liên tục bị nhục dưới tay của Diệp Trạch Đào!
Đối với Diệp Trạch Đào, suy nghĩ của Tôn Tường Quân đã có chút thay đổi, sự căm hận trước kia, bây giờ lại có chút yêu thích, khi nghĩ đến chuyện nào nằm trên tay Diệp Trạch Đào cũng trở thành chuyện lớn có thể chết người, Tôn Tường Quân phát hiện mình đã xem thường người thanh niên trẻ tuổi này.
Trên đường trở về, Tôn Tường Quân ngồi trên xe suy nghĩ một hồi, lúc đang cẩn thận phân tích mọi khả năng của Diệp Trạch Đào, đột nhiên phát hiện rễ cây của Diệp Trạch Đào càng ngày càng sâu.
Nếu không cần thiết, tốt nhất đừng có trêu chọc Diệp Trạch Đào nữa!
Trong suy nghĩ của Tôn Tường Quân cũng đã thay đổi, người nhà của Hô Diên Ngạo Bác cũng đã về đến nhà.
Sự việc đã làm nên như vậy, bước tiếp theo chính là hành động của cấp trên, , ngược lại Diệp Trạch Đào không còn chuyện gì nữa.
Ngồi trên sô pha, Triệu Hương Lăng nhìn Diệp Trạch Đào, lại nhìn Tô Thiến Ảnh, sau đó nói với Tô Thiến Ảnh:
- Thiến Ảnh, thông qua chuyện hôm nay con cũng đã nhận ra, minh tinh càng nổi tiếng thì càng nguy hiểm, anh Diệp của con sắp xếp cho con xong, con bước ra từ từ đi!

Hô Diên Ngạo Bác liền hỏi.
Nghe xong chuyện Diệp Trạch Đào sắp xếp mở một công ty, liền gật gật đầu nói:
- Như vậy cũng tốt!


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.