- Bộ trưởng Đan đã dậy chưa?
Mới sáng sớm Diệp Trạch Đào đã đến khách sạn, hỏi Kiều Ứng Xương đang canh gác ở đấy.
- Không có động tĩnh!
Mấy ngày nay Kiều Ứng Xương thực sự rất bận rộn đến nổi rối tinh rối mù, Đan Tiến Xương kia dường như không đi đâu cả, canh giữ khư khư ở huyện Lục Thương này.
Có Lỗ Xương Chí đi cùng, Diệp Trạch Đào cũng chỉ có thể biểu hiện thái độ bạn thân.
- Phó trưởng phòng Ngô đâu?
- Ông ta thức dậy rất sớm, ở bên ngoài tập thể dục được một lúc, vừa mới đi ra ngoài.
Diệp Trạch Đào hơi gật gật đầu nói:
- Lãnh đạo cấp trên đã đến đây nhất định phải làm tốt công tác phục vụ, về sau dựa vào sự phát triển của huyện chúng ta, tình huống như vậy sẽ còn rất nhiều, mọi người nhất định phải học hỏi một ít ở các địa phương có kinh nghiệm.
Kiều Ứng Xương gật gật đầu nói:
- Trước kia huyện của chúng ta rất ít khi có lãnh đạo thành phố đến thăm, trong phương diện này đúng là có chút lúng túng!
Kiều Ứng Xương thực sự thấy rất áp lực, lúc này chỉ mới là một Bộ trưởng vừa mới đến đã thành ra như vậy, nếu lãnh đạo lớn hơn nữa đến, thật sự là không biết nên làm như thế nào mới tốt!
Diệp Trạch Đào liền cười cười, đầy thâm ý nói:
- Nhanh, là lúc phải đi rồi!
Kiều Ứng Xương nói với Diệp Trạch Đào:
- Bí thư Diệp, kẻ đến đây không thiện chí!
Diệp Trạch Đào cười cười, sau khi ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780641/chuong-624.html