- Bí thư Diệp, bưu kiện của anh, tôi ký nhận thay rồi.
Thấy Diệp Trạch Đào chậm rãi đi tới, lão Lư tổ tưởng tổ bảo vệ vội cầm gói bưu kiện đóng gói bằng túi nhựa đi tới.
Diệp Trạch Đào nghi hoặc cầm lấy gói bưu kiện, xem xem quả nhiên là gửi cho mình.
Loại bưu kiện kiểu này cũng thường nhận được. Diệp Trạch Đào cũng không quá bất ngờ, chỉ có điều nghĩ không ra ai gửi đến thôi, và cũng không quá để ý.
Khẽ mỉm cười với lão Lư:
- Cảm ơn bác.
Lão Lư vội cung kính nói:
- Không có gì, nên thế mà.
Hiện tại, Diệp Trạch Đào rất có quyền thế ở huyện, những người bảo vệ này cũng rất kính trọng.
Mang theo túi bưu kiện này chậm rãi bước về phòng mình.
Diệp Trạch Đào cũng không ra vẻ kiểu cách của một Bí thư huyện ủy, đi làm hoặc đi về cũng không yêu cầu Lam Nhất Thiên và tài xế đưa đón, hắn bảo, làm như vậy về cơ bản là một kiểu lợi dụng chức quyền.
Sau khi Lưu Mộng Y đi rồi, nơi ở của Diệp Trạch Đào yên tĩnh hẳn, cũng không có ai nghĩ đến việc bố trí nhân viên nữ phục vụ đến chỗ hắn nữa.
Tuy nhiên, hàng ngày vẫn có nhân viên phục vụ đến làm những việc như quét dọn vệ sinh, đun nước nóng vân vân.
Diệp Trạch Đào có khi ăn cơm ở tiệm ăn bên ngoài, có khi tự nấu ăn. Diệp Trạch Đào là người xuất thân từ gia đình công nhân, tự nấu cơm ăn cũng không khó khăn gì.
Diệp Trạch Đào muốn làm một tấm gương mẫu mực, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780619/chuong-602.html