Chương trước
Chương sau

Nhìn thấy Diệp Trạch Đào đột nhiên làm ra loại đồ vật này, sắc mặt của Cảnh Quốc Ninh khẽ thay đổi, ông ta biết nhóm người đó tuy rằng bị chèn ép, cũng không thể nào nhảy lên được. Nhưng mà, Lúc Diệp Trạch Đào tung ra những thứ như thế, những người đó nhất định sẽ đứng về phía Diệp Trạch Đào. Bất kể nói như thế nào, chỉ cần một ngày nào đó trong tay có được quyền lực, thì mọi người cũng sẽ không buông tay. Hơn nữa, lúc trước những người đó phần lớn đều là người cầm quyền, bây giờ lại có cơ hội tham dự quyết định chính sách, đó chính là quyền lực, tất nhiên cũng sẽ không buông tay.
Đưa mắt quan sát khuôn mặt của Diệp Trạch Đào, Cảnh Quốc Ninh than thầm một tiếng: “quả thật là lợi hại”, đây là một chiêu thức biến cái không có thể thành cái có thể, khơi dậy dục vọng ham muốn quyền lực của những người đó, từ đó làm cho Lục Thương trở thành một loạn cục, đây chính là muốn đối phó với mình đây mà!
Lần đầu tiên Cảnh Quốc Ninh phát hiện chính mình đã coi thường Diệp Trạch Đào rồi.
Tuy nhiên, chỉ bằng thủ đoạn này mà đã muốn đấu với mình sao!
Khóe miệng của Cảnh Quốc Ninh khẽ nhếch lên một cái, cảm thấy chiêu này của Diệp Trạch Đào vẫn còn non tay một chút.
- Tôi đồng ý với phương án này, điều động tính tích cực của mọi người, đối với công tác phát triển bước tiếp theo của chúng ta cũng sẽ có lợi hơn rất nhiều.
Cảnh Quốc Ninh lập tức tiến hành bày tỏ thái độ.
Có thái độ của ông ta, phương án mà Diệp Trạch Đào làm ra coi như là đã thông qua.
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:
- Tốt lắm, vậy thì do Văn phòng huyện ủy và Ủy ban kỷ luật cùng nhau phối hợp làm việc này một chút đi.
Mọi người liền nhìn thoáng qua Kiều Ứng Xương một cái, trong việc này, Diệp Trạch Đào đối với Kiều Ứng Xương thật sự rất tín nhiệm đấy!
Cảnh Quốc Ninh biết rằng trong việc này không thể nào tranh đấu với Diệp Trạch Đào, tuy rằng ông ta cũng không sợ lực lượng của những nhân viên điều tra nghiên cứu này. Nhưng mà, Bí thư và Chủ tịch huyện đều là người mới đến, mình mà gây sự, cấp trên nhất định sẽ không vui. Việc này tạm thời chỉ có thể là như vậy, chính mình cũng đồng ý rồi, những người đó cũng sẽ không hoàn toàn đứng về phía đối lập với mình!
Coi như là thua một ván đi!
Cảnh Quốc Ninh trầm tư suy nghĩ, ngẩng đầu nói:
- Bí thư Diệp, Chủ tịch huyện Lôi, sau khi xảy ra vấn đề của đồng chí Liễu Khâm Trí, huyện của chúng ta đã liên tục đổ ngã hai ủy viên thường vụ, cũng không thể nào để những vị trí này bị bỏ trống được?
Việc này phải đề cử danh sách lên cấp trên, xảy ra chuyện như thế này, ở trong huyện cũng có thể tiến cử ra người của mình, còn việc có thể thông qua hay không còn phải xem sự quyết định của cấp trên rồi.

Diệp Trạch Đào nhìn thoáng qua Lôi Diên Tùng nói:
- Anh Lôi, anh thấy thế nào?

Lôi Diên Tùng khẽ gật đầu nói:
- Bí thư Thi cũng đã nhắc qua chuyện này, vì đảm bảo cho sự ổn định của huyện chúng ta, hẳn là ở trên thành phố sẽ suy xét càng nhiều ý kiến của huyện chúng ta.
Điều Lôi Diên Tùng nói ra cũng có ý nghĩa, trực tiếp nói ra ý kiến của Bí thư Thi, điều này hoàn toàn là muốn biểu đạt rõ ràng với mọi người, mình là người của Thi hệ.
Cảnh Quốc Ninh nhìn thoáng qua Lôi Diên Tùng, trong lòng thầm nghĩ, bây giờ ở trên thành phố cũng là bộ máy mới được thành lập, cũng mới đi vào quỹ đạo, trong số những người mới đến, dạng người như thế nào cũng có, Bí thư Thi cũng không nhất định có thể nắm hoàn toàn trong tay được. Hoạt động của vị Chủ tịch thành phố Trần Đại Tường cũng rất lợi hại, người ở nơi nào cũng đều biết rằng, Trần Đại Tường có một lãnh đạo tỉnh ủng hộ phía sau. Đương nhiên, lần này nguồn gốc của các lãnh đạo thành ủy không giống nhau, ai cũng có một hai lãnh đạo trong tỉnh ủng hộ, sự tranh đấu ở trong thành phố so với trong huyện cũng không thua kém gì. Danh sách báo lên trên rốt cuộc là như thế nào, ai cũng không biết rõ.
Lúc nhìn Diệp Trạch Đào, Cảnh Quốc Ninh cảm thấy không thể thể hiện yếu thế hơn, nếu lần này trong hội nghị lại tỏ ra yếu thế, thì chắc chắn sẽ là dao động lòng quân dưới chướng của mình. Ván này bất kể như thế nào cũng phải thắng!
Có ý nghĩa như vậy, Cảnh Quốc Ninh liền nói:
- Đúng vậy, các lãnh đạo ở thành phố vừa mới đến đây, đối với tình hình ở huyện chúng ta cũng không rõ rằng lắm, tình hình như thế này, chúng ta cũng nên chủ động một chút ít thì tốt hơn.
Diệp Trạch Đào gật đầu nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Phó chủ tịch huyện Cảnh, vậy thì đem danh sách báo cáo một chút là được rồi, mọi người có ý kiến gì cũng nên nói một chút đi.
Việc này vốn là do Cảnh Quốc Ninh đề xuất, bản thân ông ta cũng có tính toán của riêng mình, đương nhiên không nhẫn nhịn nói:
- Tốt lắm, trước tiên tôi sẽ nói một chút ít suy nghĩ của tôi, coi như là thả con tép bắt con tôm đi.
Nhìn thấy anh mắt của mọi người đều hướng về phía mình, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Liễu Khâm Trí là Phó bí thư, Sài Tân Sinh là Bí thư Đảng ủy Công an, cùng một lúc hai ủy viên thường vụ cùng nhau đổ ngã. Hai vị trí này nhất định phải nhanh chóng bổ sung vào. Đồng chí Vệ Lâm là một ứng cử viên, ngoài ra, tôi cho rằng đồng chí Phó chủ tịch huyện Lỗ Minh cũng là một ứng cử viên, đề cử hai đồng chí này vào danh sách báo cáo lên trên, về phương diện lý lịch kinh nghiệm của bọn họ tôi thấy tất cả đều phù hợp.
Diệp Trạch Đào nhìn về phía Lôi Diên Tùng nói:
- Anh Lôi, anh thấy thế nào?
Lôi Diên Tùng liền nhíu mày, trong lòng suy nghĩ, nếu như vậy, Cảnh Quốc Ninh không phải càng phát triển thêm sao?
- Nếu là hai ủy viên thường vụ, đồng chí Vệ Lâm bây giờ đã là ủy viên thường vụ rồi, cũng nên báo cáo lên trên thêm một đồng chí nữa? Tôi thấy đồng chí Phó chủ tịch huyện Chu Lâm Ngọc về điều kiện ở mọi phương diện cũng không tệ.
Lời này của ông ta vừa nói ra, trong lòng của mọi người đều chấn động, Diệp Trạch Đào cũng chấn động như vậy, người phụ nữ Phó chủ tịch huyện Chu Lâm Ngọc đã đầu quân về phía Lôi Diên Tùng rồi sao?
Xem ra hành động của Lôi Diên Tùng này cũng không hề chậm trễ!
Cảnh Quốc Ninh cũng nhíu mày, tuy nhiên, nghĩ đến bản thân Lôi Diên Tùng là người làm việc ở Kênh Dương, kéo một vài người ở bên phía ông ta cũng không phải một việc khó, cũng không để tâm quá nhiều về việc này.
Lúc ánh mắt của Cảnh Quốc Ninh quét về phía Khúc Lập Toàn, Khúc Lập Toàn biết mình nên nói chuyện rồi.
- Các đồng chí, tôi cũng có một chút ít suy nghĩ của chính mình, tôi cho rằng đồng chí Cảnh Quốc Ninh có thể báo cáo lên trên ứng cử viên nhận chức Phó bí thư, ứng cử viên thường vụ, tôi thấy báo cáo đồng chí Vệ Lâm. Về phần ủy viên thường vụ, ứng cử viên Phó chủ tịch huyện, có thể báo cáo đồng chí Lỗ Minh lên trên.
Sắc mặt Lôi Diên Tùng liền trầm xuống nói:
- Tôi thấy đồng chí Chu Lâm Ngọc so với đồng chí Lỗ Minh càng thích hợp hơn một chút.
Đến lúc này, vì một danh sách ủy viên thường vụ, mọi người bắt đầu tranh luận gay gắt với nhau.
Tuy rằng mọi người đều biết rằng sự việc này trong huyện nhất định không thể nào quyết định được, chỉ có thể báo cáo một danh sách lên trên mà thôi. Nhưng mà, ai cũng không thể tỏ ra yếu thế, đây có thể coi như là lần đầu tiên trong huyện thảo luận về sự việc nhân sự. Diệp Trạch Đào đã từng nói trong vòng một tháng sẽ không tiến hành thảo luận, nhưng đó chẳng qua chỉ là vấn đề cán bộ của huyện, còn hiện giờ, mọi người thảo luận lại chính là vấn đề ủy viên thường vụ, không thể không thảo luận.
Lôi Diên Tùng rõ ràng tỏ ra đơn độc một chút, trước mắt thấy người của Cảnh hệ muốn bao vây sự phát triển của ông ta, lúc này Diệp Trạch Đào mới nói chuyện, nghiêm túc nói:
- Tôi thấy ý kiến của mọi người đều có lý, lúc chúng ta báo cáo danh sách lên trên cũng không giới hạn, phải có một con đường để cấp trên lựa trọn, ý kiến của tôi mọi người thao khảm một chút. Mỗi một chức vị cùng lúc báo cáo hai người, như thế cũng tốt một chút, tôi suy nghĩ một chút, Phó bí thư thì do tôi tuyển vậy, thì báo cáo anh Cảnh và đồng chí nhân viên điều tra nghiên cứu Cố Lâm Cao, anh Cố cũng là người phải về hưu rồi!
Mọi người âm thầm gật đầu, việc Cố Lâm Cao hoàn toàn chính là hành vi ăn theo, báo cáo lên trên như thế này, tất nhiên Cảnh Quốc Ninh sẽ lên chức, căn bản cũng không có vấn đề gì.
Sắc mặt của Cảnh Quốc Ninh cũng có vẻ tốt hơn một chút.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Còn ứng cử viên Ủy viên thường vụ, ứng cử viên Phó chủ tịch huyện, nếu mọi người đã cho rằng đồng chí Lỗ Minh và đồng chí Chu Lâm Ngọc cũng đều không tệ. Tôi cho rằng cũng nên báo cáo cả hai lên trên, như vậy sẽ khách quan một chút, để cho cấp trên định đoạt sẽ tốt hơn!
Câu nói này cũng làm cho sắc mặt của Lôi Diên Tùng dãn ra, như vậy coi như là được nể mặt rồi, hơn nữa lại vẫn còn khả năng mà tranh cãi nữa, chính vì thế mà ông ta khẽ gật đầu.
Khẽ mỉm cười, Diệp Trạch Đào nói:
- Ở trong huyện chúng ta vừa mới mở cuộc hội nghị về công tác điều tra nghiên cứu, vì biểu hiện ra sự coi trọng của huyện ủy đối với các nhân viên điều tra nghiên cứu. Theo tôi thấy, khi báo cáo Phó chủ tịch huyện thường trực, cũng nên tìm một đồng chí trẻ trung khỏe mạnh từ trong hàng ngũ của các nhân viên điều tra nghiên cứu để tiến hành đề cử lên cấp trên. Tôi cũng đã xem qua một chút ít kết cấu tuổi của các nhân viên điều tra nghiên cứu, đồng chí Lưu Định Khải mới có bốn mươi bốn tuổi, là người trẻ tuổi nhất, hoàn toàn có thể phát huy một chút đấy, như vậy thì sẽ báo danh hai đồng chí Vệ Lâm và đồng chí Lưu Định Khải, mọi người xem xem ý kiến của tôi như thế nào?
Cam Lệ Bình ở trong thời đại của Liễu Khâm Trí vẫn rất thích xung phong, bây giờ là lần đầu tiên hội nghị, cô ta biết rằng chính mình phải đầu quân về phía Diệp Trạch Đào, phải khiêm tốn một chút ít, nghe thấy lời đề nghị này của Diệp Trạch Đào, lập tức đồng ý nói:
- Tôi cho rằng ý kiến của Bí thư Diệp rất đúng, xem xét về mọi phương diện, là một ý kiến vô cùng phù hợp với tình hình bây giờ của huyện chúng ta, tôi ủng hộ!
Thượng Bảo Vệ cảm giác thấy có một chút ít nguy hiểm, liền nghiêm túc nói:
- Đưa danh sách các nhân viên điều tra nghiên cứu lên trên, thành ủy sẽ nhìn chúng ta như thế nào, tất nhiên sẽ cho rằng chúng ta không coi trọng! Tôi cho rằng như thế không ổn.
Cam Lệ Bình nói:
- Huyện của chúng ta đích thực đối với công tác cán bộ không coi trọng, nếu mà coi trọng, thì sẽ không xảy ra nhiều sự việc như thế này. Tôi nghĩ, ở trong sự việc này, chúng ta nên để cấp trên tự xử lý mới đúng!
- Cô!
Thượng Bảo Vệ không ngờ rằng Cam Lệ Bình lại sắc sảo như vậy, lập tức đã đề cập đến vấn đề cán bộ. Là một Trưởng ban tổ chức cán bộ, ông ta biết rằng xảy ra nhiều chuyện như thế này chính mình cũng phải có trách nhiệm.

Lúc Cảnh Quốc Ninh nhìn về phía Cam Lệ Bình, ánh mắt rất dữ dội, nhưng cũng rất nhanh biến mất, trong lòng đối với người phụ nữ này liền trở nên thù hận, người phụ nữ này luôn luôn đối đầu với mình!
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:
- Thoải mái nói chuyện nào, mọi người cũng hãy thảo luận đi.
Về phía Cảnh hệ lập tức triển khai công kích, đối lập nhau mà nói, phía bên Diệp Trạch Đào cũng có chút yếu thế, Cam Lệ Bình ở nơi này thảo luận cũng vô cùng quyết liệt.
Cuối cùng Diệp Trạch Đào cũng có thể nhìn thấy năng lực chiến đấu mạnh mẽ của Cam Lệ Bình, người phụ nữ này thật sự rất chua ngoa, không hề tỏ ra yếu kém!
Lần này có liên quan đến sĩ diện của bản thân Lôi Diên Tùng, biết rằng nếu người của Cảnh hệ chiến thắng, thì cũng không thể nào đặt người của mình vào, nên đành biểu hiện ra bộ dạng đứng chung một bên cùng với phe Diệp Trạch Đào. Theo sự nhìn nhận của ông ta thì việc Diệp Trạch Đào đặt Lưu Định Khải vào đó căn bản là không có bất kì tác dụng gì, Vệ Lâm hùng mạnh như vậy, Lưu Định Khải làm sao là đối thủ được. Xem ra Diệp Trạch Đào này cũng chỉ là vấn đề vẽ một bức tranh sĩ diện, ngược lại với mình, không thể không tranh đấu!
Lúc này Lôi Diên Tùng đứng về phía Cam Lệ Bình, nói một vài câu nói.
Lúc này Kiều Ứng Xương biết rằng đây là thời điểm chính mình cũng nên tỏ thái độ, tuy rằng nghĩ đến việc Diệp Trạch Đào xếp Lưu Định Khải vào tranh đấu căn bản là không có ý nghĩa, nhưng cũng quyết định đứng về phía Diệp Trạch Đào.
Cứ như vậy, cùng với người của Cảnh Quốc Ninh tranh cãi thật sự rất quyết liệt.
Cảnh Quốc Ninh vẫn luôn quan sát Diệp Trạch Đào ngồi ở nơi này không có biểu hiện thay đổi lớn, trong lòng thầm nghĩ, trong tay của Diệp Trạch Đào không có người. Lần này khơi dậy các nhân viên điều tra nghiên cứu đấu với mình, muốn nhét Lưu Định Khải vào bên trong, xem ra cũng là muốn sử dụng lực lương điều tra nghiên cứu để gây thêm chuyện cho chính mình. Cẩn thận suy nghĩ một chút, Lưu Định Khải căn bản là không thể đấu lại Vệ Lâm, lại suy nghĩ đến việc nếu đến lúc đó Diệp Trạch Đào và Lôi Diên Tùng cùng liên kết lại, một bí thư, một chủ tịch huyện, cũng chiếm được ưu thế đấy chứ. Thôi đi, không nghĩ đến vấn đề tranh chấp nữa, dù sao thì phần thắng sớm đã ở trong tay rồi.
Hiểu được điều này, sắc mặt Cảnh Quốc Ninh chỉnh lại, nghiêm túc nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Diệp, cứ như vậy báo cáo lên trên được rồi!
Ông ta quyết định như thế này, người của Cảnh hệ lập tức thu binh.
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười, nhìn về phía Lôi Diên Tùng nói:
- Anh Lôi, cứ như vậy báo cáo lên trên đi?
Lôi Diên Tùng cũng đã giữ được thể diện, hơn nữa, ở thành phố mình cũng có thể chuyển khai hoạt động một chút, liền gật gật đầu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.