Từ chỗ của Hoa Uy đi ra, Điền Lâm Hỉ nói một cách rất nghiêm túc:
- Trạch Đào, nghe ý tứ của lãnh đạo cũ thì có lẽ cậu ở Thảo Hải lâu nữa đâu!
- Đúng vậy, cảm giác như là sắp điều tôi đến một địa phương khác vậy!
- Trạch Đào, chắc đây cũng là một phần của sự khảo sát. Nếu như lúc đó cậu không đồng ý, thì có lẽ sự khảo sát của cậu cũng coi như là kết thúc!
Diệp Trạch Đào trong lòng cả kinh, nhìn về phía Điền Lâm Hỉ…
Điền Lâm Hỉ cười nói:
- Tôi giờ mới hiểu là sự khảo sát ở khắp mọi nơi. Mà trong đó còn có một loại tâm tính khảo sát, đó chính là nếu như cậu mà thể hiện sự lo lắng khó khăn này khó khăn nọ, không muốn đến một nơi gian khổ, thì lúc đó cậu sẽ không phải là một cán bộ lãnh đạo đủ tư cách. Lúc đó cậu đối đáp rất nhanh, rất tốt!
Diệp Trạch Đào nói:
- Thật ra thì tôi cũng cảm thấy không có vấn đề gì cả, đến nơi nào thì cũng đều là công việc mà thôi!
Điền Lâm Hỉ cười nói:
- Tình hình của Ninh Hải trở nên như thế này, lãnh đạo cũ cũng có một vài ý tưởng. Tập trung quyền lực thái quá cũng không phải là một chuyện tốt, sau này trong công việc cậu nhất định phải chú ý chuyện này!
Diệp Trạch Đào sớm đã nghĩ đến chuyện này, liền gật đầu nói:
- Tôi cũng đang suy nghĩ vấn đề đó!
Điền Lâm Hỉ cười nói:
- Cậu có thể nghĩ như vậy là rất tốt, tôi thật sự yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780531/chuong-513.html