Nhìn các vị Ủy viên thường vụ ngồi trong phòng họp, Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Lần lễ quốc khánh này rất quan trọng, tôi vốn dĩ phải ở lại, nhưng mọi người cũng biết nguyên nhân rồi, tôi phải về thủ đô rồi!
Khi nghe Diệp Trạch Đào nói mọi người đều biết nguyên nhân, các Ủy viên thường vụ đều cười thầm, Trần Tỏa Nguyên nói:
- Bí thư Diệp, việc đại sự của đời người mà, nên thế! Nên thế chứ!
Lý Vĩnh Vệ cũng cười nói:
- Bí thư Diệp yên tâm, lần này tôi ở lại Thảo Hải, qua ngày lễ mới đi về.
Anh ta vốn dĩ là người nghĩ này nghĩ nọ, lần này có việc quan trọng như vậy cần làm, định cá rồng lẫn lộn để rời đi, liền có thái độ đầu tiên.
Diệp Trạch Đào sớm đã biết anh ta sẽ có thái độ như vậy, cười nói:
- Mọi người xem, tinh thần giác ngộ của anh Lý vẫn rất cao mà!
Mọi người đều cười ầm lên.
Lý Vĩnh Chí nói:
- Đến thời khắc quan trọng tôi cũng không thể bị tuột lại đâu?
Trần Tỏa Nguyên cười nói:
- Anh Lý rất cừ!
Diệp Trạch Đào bèn cười nói:
- Bí thư Liêu lần này cũng sẽ trở về, nghe nói anh ấy bị nhiều người có ý kiến lắm đó!
Mọi người bèn cười ầm lên.
Liêu Hâm Diễm nói:
- Thành ông bà già cả rồi không đến nỗi nghiêm như thế đâu!
Lý Vĩnh Vệ nói:
- Các cậu đều là vợ chồng trẻ, không so với vợ chồng già chúng tối được, lâu lắm không dùng tới có lẽ sắp gỉ đến nơi rồi!
Mọi người cười nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780526/chuong-508.html