Ánh mắt lướt trên người Diệp Trạch Đào, Giản Tuệ Tâm vô cùng tò mò, không nói là Lưu Vũ Lộ hay Lưu Mộng Y đều đã kể cho cô về tình hình của hắn ta thì cô cũng không ngừng quan sát chàng rể nhà họ Lưu này rồi.
Tình hình trên tỉnh làm cho Giản Tuệ Tâm vô cùng bất an, lần trước với sự giúp đỡ của Lưu gia cô mới lên được cái chức phó Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và phát triển. Vốn đã nghĩ sẽ được thăng chức liên tục, thế nhưng từ sau khi ông cụ ra đi thì nhà họ Lưu đã tuột dốc không phanh, khiến cho cái chức phó Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và phát triển của cô cũng bị lung lay, nếu như không nghĩ cách thì khó mà còn được ngồi ở cái ghế này nữa.
Tình hình trên tỉnh càng ngày càng phức tạp, vô cùng rối ren, Giản Tuệ Tâm càng ngày càng không thể nhìn thấy con đường phát triển, cô cũng biết mình là một người của phe họ Lưu, tuy nhiên cô chỉ là nhân vật bên rìa thôi chứ không phải nhân vật cốt cán, càng không thể nhận được quá nhiều trợ giúp từ nhà họ Lưu, song cơ bản là không có cây đại thụ nào đáng để dựa vào, cho đến bây giờ cái ghế này cũng không phải là muốn dựa vào cây đại thụ nào là được, chỉ còn cách tự mình bước đi mà thôi.
Lần trước lên thủ đô một lần, cũng đến thăm nhà họ Lưu, từ tình hình tìm hiểu được mới biết rằng phe họ Lưu đã chia tách rồi. Một đám người do Lưu Đống Vũ cầm đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780504/chuong-486.html