Diệp Trạch Đào trở về Thảo Hải đã nhiều ngày rồi, mỗi ngày đều bận rất nhiều việc, cũng để những tình cảm trong lòng gạt sang một bên.
Chính như những lời Điền Lâm Hỉ, vấn đề tình cảm trong lòng của mình quá mềm yếu, một quan chức nếu trong tay có quyền lực, các người đẹp chắc chắn sẽ tới dự dẫm, nếu mỗi người phụ nữ dựa vào mình đều bị cô ta quấy rầy, sớm muộn sẽ xảy ra chuyện.
Trong việc này, Diệp Trạch Đào cũng nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy Điền Lâm Hỉ nói rất đúng. Mình đang trong thời kì thăng tiến, mọi thứ phải lấy công việc làm gốc, phải có thành tích mới có đủ khả năng đi tiếp, nếu không làm ra thành tích gì, hoặc trong thời kì kiểm tra xảy ra vấn đề, những người phụ nữ đó còn bên mình hay chăng?
Lưu Mộng Y và Trịnh Tiểu Nhu Diệp thì Trạch Đào chưa đoán được, Ôn Phương Và Phương Di Mai vẫn sẽ như hiện tại bây giờ? Việc này bản thân Diệp Trạch Đào đoán mãi chưa ra.
Đột nhiên, Diệp Trạch Đào nhắc tới quá nhiều đối với những sự việc ấy, một lòng vì nhân dân làm chút việc, điều này quan trọng hơn mọi thứ.
Cởi dép ra, thay một đôi giày ra bước vào phòng làm việc, Diệp Trạch Đào cười nói:
- Thảo Hải hiện giờ đã trở thành một công trường lớn.
Bàng Phí Vũ cũng cười nói:
- Thảo Hải từ trước tới nay chưa từng phát triển với tốc độ nhanh như hiện giờ, anh không biết chứ, mọi người dân đều phấn khởi, nhìn Thảo Hải mỗi ngày một thay đổi như vậy, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780455/chuong-437.html