Sau khi cơm no rượu say, lúc đi ra, Lâm Tiểu Đao càng nhắc đến chuyện sắp xếp mọi việc. Diệp Trạch Đào nói có việc để từ chối. Diệp Trạch Đào vào nghỉ tại nhà khách thành phố Hắc Lan trực thuộc tỉnh, tắm rửa xong, hắn ngồi nghĩ về sự việc vừa xảy ra.
Vẫn chẳng thể tưởng tượng nổi tên Trần Đại Tường kia là người nhà của Vi gia, người nhà thì vốn nên giúp, bây giờ gã làm ra việc như thế này, chắc chỉ là hành vi cá nhân của gã mà thôi, không phải mưu kế của Vi gia, nhưng từ sự việc lần này có thể thấy, Vi gia đang có suy nghĩ nào đó rồi!
Nghĩ đi nghĩ lại thì thấy việc này cũng là lẽ dĩ nhiên, Vi gia bị mất một người con trai, nếu không tìm ra chân tướng sự việc thì chắc chắn không được. Còn nếu như điều tra ra thì kiểm tra, bản thân mình chắc chắn cũng bị liên đới!
Lại nói, mối quan hệ hiện nay giữa Lưu gia và Vi gia đã xấu lắm rồi. Nếu làm không tốt, có khi hai nhà còn thành đối đầu với nhau nữa, mình hiện nay thân phận là con rể của Lưu gia, ai mà biết được Vi gia rồi sẽ làm những gì.
- Chủ tịch Diệp, tối nay không sắp xếp việc gì sao?
Trần tiến Nhân bước vào hỏi.
Hôm nay hai người tách ra làm việc, Trần Tiến Nhân thì đến cơ sở chính.
Diệp Trạch Đào cũng nắm được một ít tình hình, Trần Tiến Nhân vốn chẳng làm được việc gì. Một kẻ tiểu tốt như anh ta ở huyện, rồi vào được Sở nếu không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780424/chuong-406.html