- Trạch Đào à, lần này vì chuyện của hai đứa nên mọi người đều đã về cả. Thanh niên các con cũng nên làm quen một chút. Phải giao lưu trao đổi nhiều mới được.
Diệp Trạch Đào nói:
- Vâng ạ.
Đương nhiên là hắn hiểu, lần này coi như là người nhà họ Lưu chính thức xem hắn là người một nhà. Có thể mọi người đã vội vàng chạy về. Để xem rốt cuộc là nhà họ Lưu có được mấy người tài giỏi.
Nhưng nhớ đến tình hình nhà họ Lưu mà ông Điền đã nói sơ qua, Diệp Trạch Đào phỏng chừng đám nhà họ Lưu này cũng chẳng được mấy người có thể nắm giữ được cục diện. Bằng không thì nhà họ Lưu cũng không thể trở nên suy bại như thế kia.
Nhấp một ngụm trà, Lưu Đống Lưu nói:
- Trạch Đào à, bố đã xem bản quy hoạch phát triển huyện Thảo Hải đó của con rồi, làm vô cùng tốt. Bây giờ ở thủ đô vẫn còn có một số người dùng tiền bạc của cải trong nhà để không ngừng lập thành tích chính trị cho họ. Bản quy hoạch đó của con đã tốt như vậy thì nhà họ Lưu nhất định sẽ dốc thêm nhiều tiền bạc hơn nữa cho con. Con yên tâm, đã là con rể của Lưu Đống Lưu ta thì sẽ không để con phải chịu thiệt thòi đâu.
Sau khi Diệp Trạch Đào đồng ý để đứa bé trai thứ hai lấy họ Lưu thì suy nghĩ của Lưu Đống Lưu cũng thoáng hơn. Ông muốn dìu dắt sự phát triển của Diệp Trạch Đào.
- Bố, mọi mặt đều tiến triển rất nhanh, dù không có tiền của nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780400/chuong-382.html