Tăng Tam Dương thất thần nhìn Bàng Phí Vũ đang đứng trước mặt, lão ta nghĩ thế nào cũng không thể lý giải được việc như thế này lại xảy ra.
Thư ký cho Chủ tịch huyện Diệp ư!
Nó làm sao mà lại có thể trở thành thư ký cho Chủ tịch huyện được cơ chứ?
Nghĩ tới hôm nay lão còn cùng với mọi người dự đoán xem Diệp Tạch Đào sẽ nhận ai làm thư ký, có người nhắc tới Bàng Phí Vũ, nhưng chẳng có ai tán thành, mọi người đều cho rằng Bàng Phí Vũ hết cơ hội rồi.
Bây giờ chuyện không ngờ này đã xảy ra rồi, người con rể hụt của lão đột nhiên đứng dậy được rồi, mà lần đúng dậy này còn huy hoàng hơn cả trước kia.
Diệp Trạch Đào là con người thế nào chứ!
Nói đến Diệp Trạch Đào, giờ đây các cán bộ quần chúng huyện Thảo Hải đều phải giơ ngón tay cái lên, con người này thật giỏi giang quá!
Tăng Tam Dương gần đây cũng có suy nghĩ về việc làm thế nào để tạo được mối quan hệ với Diệp Trạch Đào, lão biết rằng chỉ cần lập được mối quan hệ với Diệp Trạch Đào thì đường quan sẽ thênh thang rộng mở.
Nếu như Bàng Phí Vũ vẫn là con rể lão, thì việc hôm nay chính là đã tạo được mối quan hệ với Diệp Trạch Đào rồi?
Haiz! Sao lại ra nông nỗi này!
Thấy cha sau khi nghe điện thoại xong thì thần sắc kém đi đôi chút, Tăng Tâm hỏi:
- Ba, sao thế?
Tăng Tam Dương trong lòng cay đắng, lúc Bàng Phí Vũ xuống dốc đó, vẫn là làm việc cho con gái, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780347/chuong-329.html