Bọn Thôi Vĩnh Chí đánh mạt chược cho đến rạng sáng mới kết thúc. Diệp Trạch Đào về đến nhà cũng gần bảy giờ rồi. Hằn vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ ngay được.
Thấy bộ dạng Diệp Trạch Đào như vậy, bà Tôn Trí Phương nói với ông Diệp Hằng Thành một cách xót xa:
- Ông nói xem cứ làm quan là làm mấy việc như vậy hả? Chẳng lẽ bọn họ không ngủ được?
Ông Diệp Hằng Thành lắc đầu nói:
- Chuyện của lãnh đạo bà quản ít thôi. Con trai bây giờ cũng là lãnh đạo rồi đấy!
Vừa mới nghĩ đến chuyện con mình không ngờ đã là Chủ tịch xã rồi, Tôn Trí Phương cảm thấy chuyện này rất khó hiểu liền hỏi:
- Làm sao để lên làm Chủ tịch xã nhỉ?
Diệp Hằng Thành cũng thấy khó hiểu nhưng vẫn nói:
- Con trai lên làm Chủ tịch xã, bà không vui à?
Tôn Trí Phương liền cười, nói:
- Sao lại không vui cho được? Ông không thấy mấy người nhà Lão Điền à? Thấy tôi là mất tự nhiên ngay. Quản đốc Cao cũng phải chiếu cố đến nhà mình đấy!
Vừa nhắc tới nhà Lão Điền, Diệp Hằng Thành liền sa sẩm mặt mày:
- Chuyện của Điền Gia Anh rốt cuộc là như thế nào mà đến gặp mặt cũng thấy mất tự nhiên?
- Hai đứa không hợp mắt nhau, thế thì bảo tôi phải làm sao?
- Điền Gia Anh là một đứa trẻ không tồi, rất biết nghe lời mà! Mà cũng không hiểu con mình nó nghĩ thế nào nữa. Lấy được Điền Gia Anh thì tốt quá đi chứ!
- Ông đừng để ý chúng nó làm gì. Thằng bé bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780124/chuong-106.html