Ngồi cùng xe với Ôn Phương đi huyện, Diệp Trạch Đào cảm thấy có một cảm giác rất thật, bản thân hắn đã bước đi trên sợi dây thép đã lâu rồi, chắc đã đến lúc gặt hái được kết quả!
Trên người của Ôn Phương không hiểu xịt loại nước hoa gì mà thơm thế, mỗi lần làn hương tỏa đến, cảm thấy một mùi thơm ngan ngát nhẹ nhàng.
- Trạch Đào này, không hiểu trên huyện gọi mình lên có chuyện gì vậy nhỉ!
Ôn Phương hỏi Diệp Trạch Đào.
- Chắc là chuyện của Hàn Bộ Tùng thôi. Từ lúc xảy ra chuyện đến giờ không thấy hắn trở về xã, huyện cũng phải để tâm một chút chứ!
Diệp Trạch Đào không nói lên những dự đoán của mình.
- Cũng không biết huyện sẽ sắp xếp như thế nào. Nếu như Hàn Bộ Tùng ở lại xã, thì việc triển khai công tác sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Hiện tại thì quần chúng ở các thôn đều hết sức oán hận ông ta!
Đó đều là những chuyện do cái thằng Triệu Đại Lâm kia làm cả, Diệp Trạch Đào cũng nghe nói được một ít.
Chẳng mấy chốc đã đến huyện. Ngắm nhìn tòa nhà bề thế của Chính quyền huyện, trong lòng Diệp Trạch Đào cảm thấy hồi hộp. Có lẽ hôm nay sẽ có một chuyện vui xảy ra với hắn.
Ôn Phương cũng thấy mấy nhân viên ở phía trước toàn nhà đang vội vàng đi đến, nói:
- Thế cục của huyện cũng thật khó hiểu!
Lời nói này cũng chỉ có mình Diệp Trạch Đào nghe thấy.
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười, hai người cùng bước vào trong tòa nhà.
Hiện tại huyện Thảo Hải cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780111/chuong-93.html