Một hàng bàn ghế dài đã được xếp ra từ sớm. Các vị lãnh đạo cả lớn cả nhỏ ngồi kín cả bục chủ tịch.
Thời tiết đã bắt đầu trở lạnh, mấy đứa nhỏ đứng ở cái sân thể dục cũ nát hiếu kỳ nhìn những người đang ngồi trên bục chủ tịch. Đương nhiên, điều mà chúng tò mò nhất vẫn là đống quần áo và đồ dùng hằng ngày vừa mới được chuyển từ trên xe xuống đang xếp ở đằng kia.
Cấp bậc của Diệp Trạch Đào là phụ khuân vác đồ đạc. Sau khi bắt tay Hứa Phu Kiệt, hắn liền phụ giúp chuyển những thứ này xuống.
Lúc này Giang Triều Vỹ mới có cơ hội nói chuyện với Diệp Trạch Đào.
Giang Triều Vỹ cười ha hả, nói:
-Tình hình này làm có vẻ lớn nhỉ?
Liếc nhìn về phía Giang Thuận Chương ngồi trên bục chủ tịch, Diệp Trạch Đào cười nói:
-Bố cậu cũng có tướng làm lãnh đạo đó chứ!
Giang Triều Vỹ cười nói:
-Thực ra bố tôi rất thích làm quan, chỉ tiếc là sinh ra không gặp thời, không có cơ hội. Cậu không biết chứ, ông vẫn luôn hi vọng tôi sẽ theo đuổi chính trị!
Diệp Trạch Đào cười nói:
-Với tính cách của cậu mà theo chính trị thì hơi gay đó!
Hai người vừa chuyển đồ cùng với mọi người vừa tán gẫu.
Sau khi chuyển đồ xong, Giang Triều Vỹ đưa cho Diệp Trạch Đào một điếu thuốc. Hai người tránh sang một chỗ hút.
-Thế nào, dạo này có đào được hoa lan không?
Giang Triều Vỹ hỏi.
-Có thời gian đâu, nhiều việc quá, chốn quan trường không đơn giản như cậu tưởng tượng đâu, loạn lắm!
Diệp Trạch Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780083/chuong-65.html