Diệp Trạch Đào trở về thì trời đã tối. Vừa ngủ được một giấc, còn đang mơ hồ thì mẹ Tôn Trí Phương liền vui vẻ đánh thức hắn dậy, nói:
- Trạch Đào, vừa rồi xưởng trưởng đích thân gọi điện thoại đến, nói là muốn đến nhà chúng ta đấy.
Tối qua vừa hát vừa nhảy một hồi, đầu óc Diệp Trạch Đào còn chưa tỉnh hẳn, nghe nói thế liền bảo:
- Đến thì cứ đến!
- Mau dậy đi, xưởng trưởng Cao hỏi con đấy!
Diệp Trạch Đào lúc này mới hơi tỉnh lại chút.
Tối qua, Chủ tịch Ủy ban Kinh tế Thương Mại đã gọi điện mắng xưởng trưởng Cao ngay tại chỗ. Chắc hôm nay gã đến đây vì việc đó.
Diệp Trạch Đào chậm rãi ngồi dậy.
Ra khỏi phòng mới phát hiện thấy cha mẹ hắn đều đã thay trang phục. Cả chị cả và anh rể hắn coi bộ cũng rất hồi hộp.
Thấy bọn họ như thế, Diệp Trạch Đào liền nói:
- Làm gì mà phải căng thẳng như vậy, cũng chỉ là lãnh đạo chứ có gì to tát đâu.
Chị cả nói:
-Xưởng trưởng Cao đặc biệt đến thăm chúng ta, chúng ta phải nói rõ một chút về hoàn cảnh khó khăn của nhà ta, chí ít thì cũng phải để Lâm Phi đi làm, có phải không?
Phụ thân cũng gật đầu nói:
-Xem ra nhà máy cũng bắt đầu quan tâm đến những nhân viên có tình cảnh khó khăn, nếu không thì đã không đến nhà chúng ta!
Diệp Trạch Đào lắc đầu, đi đánh răng rửa mặt.
Đang rửa mặt thì nghe thấy tiếng đập cửa. mẹ hắn nhanh chóng ra mở cửa, chỉ thấy bộ dạng một người trung niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780073/chuong-55.html