Trời chưa sáng, Ly Nghiêu rời khỏi tẩm cung của Lưu Tích Tứ, đi trên nóc nhà chưa được hai bước đã bị một vòng ám vệ vây lại, một người nói với hắn: “Ly Nghiêu, chủ tử chúng ta cho mời.” Nói là mời, Ly Nghiêu nhưng không thể không đi. Trong đầu Ly Nghiêu rõ ràng ai muốn gặp mình, cũng không chống cự, mặc cho đầu bị miếng vải đen bịt kín, bị mang đi.
Ánh mắt lấy lại được ánh sáng, Ly Nghiêu nhìn một cái, hắn hẳn là đang ở trong địa lao, nhóm ám vệ đang coi chừng hắn, người muốn gặp hắn vẫn chưa ở. Ly Nghiêu cũng không gấp, ngồi trên chiếc ghế duy nhất trong lao chậm rãi chờ, chờ một mạch, đến canh ba.
Sau khi lâm triều, Lưu Hoài Diệp cùng Lam Khuyết Dương xử lý chút chính sự mới đi địa lao, nhìn thấy hai người bọn họ, Ly Nghiêu đang nhắm mắt luyện công thu công lại, đứng lên, hành lễ, “Ly Nghiêu bái kiến hoàng thượng, bái kiến Khuyết vương.”
Ngồi trên ghế mềm bọn nô tài bưng tới, Lưu Hoài Diệp cùng Lam Khuyết Dương đánh giá Ly Nghiêu tinh tế từ đầu đến chân một lần, Ly Nghiêu đứng ở chỗ kia, trên mặt không có nụ cười tàn thường ngày, vẻ mặt bình tĩnh, hắn một mực chờ hai người này triệu kiến mình.
“Ly Nghiêu, ngươi thật là to gan, hoàng cung của trẫm ngươi qua lại hằng ngày tự nhiên, xem ra, trẫm cũng phải đổi đám thị vệ kia, tiếp tục như thế, không dám đảm bảo một ngày kia sẽ có người gác đao trên cổ trẫm.” Miệng Lưu Hoài Diệp mang theo tức giận, ánh mắt nhìn Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-phuc-dao/44383/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.