Buông sách, Lưu Tích Tứ có chút mất hứng, cho đến nay còn chưa có người dám đùa bỡn hắn như vậy, sách này coi được thì đúng là coi được, bằng không hắn cũng sẽ không liền ba ngày không ra khỏi cửa vẫn nán lại trong phòng, nhưng người kia cũng không có cho hắn tất cả sách, làm cho hắn xem mỗi một nửa, tựa như ăn cơm khi mới vừa thèm ăn đã ăn xong rồi.
“Ly Nghiêu… Hừ!” Lưu Tích Tứ vỗ tay, trong phòng chợt xuất hiện một người tiến vào, quỳ gối bên cạnh hắn.
“Tối nay bổn vương muốn đi ‘Hồng Phúc khách điếm’.”
“Dạ.”
Người tới đáp một tiếng đã không thấy tăm hơi, Lưu Tích Tứ lúc này tâm tình mới tốt hơn một chút, định bụng đi xem phụ thân. Bên người hắn ngoại trừ thị vệ ngày thường đi theo hắn ra, còn có một số ám vệ, chỉ là có rất ít người biết, là phụ hoàng cùng phụ vương tự mình chọn cho hắn, mỗi lần hắn buổi tối muốn đi làm cái gì, sẽ chỉ mang theo ám vệ ra ngoài, tối nay, hắn muốn đi xem xem Ly Nghiêu kia rốt cuộc có chủ ý gì.
Tới ngự hoa viên, Lưu Tích Tứ cười tủm tỉm chạy tới, “Hoàng gia gia, phụ thân, phụ hoàng, phụ vương, nhị thúc.” Gọi từng người xong, Lưu Tích Tứ liền tựa vào bên cạnh một vị lão nhân nói, “Hoàng gia gia, người hôm nay cũng đừng lại bắt con uống bổ thang, bằng không Tứ nhi sau này cũng không dám hồi cung.”
“Được được, hôm nay không uống.” Lưu Tuyên tinh thần đã không còn được như trước vỗ tay cháu yêu nói, đứa tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-phuc-dao/44370/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.