“Ly Nghiêu! Ta… Ta muốn giết ngươi!” Lưu Tích Tứ kêu quỷ khóc sói gào, Ly Nghiêu đầu đầy đổ mồ hôi ấn hắn, không ngừng trấn an, “Tích Tứ, muốn giết muốn róc thịt tùy ngươi, ngươi đừng la như vậy, tiết kiệm khí lực.” Ly Nghiêu hận nằm ở trên giường không phải là mình.
“Ai nói… Ai nói đi nhiều một chút sẽ không đau…” Lưu Tích Tứ hận không thể cầm đao chém Ly Nghiêu, “Đau chết mất! Ta… Ta muốn giết ngươi!” hại hắn không có việc gì đều đi bộ bên ngoài.
“Tứ nhi, con nhịn một chút, đã nhìn thấy đầu đứa nhỏ rồi, dùng sức!” Ngũ Mặc cũng là đầu đầy đổ mồ hôi. Một màn trước mắt làm cho hắn nhớ lại lần đó đỡ đẻ cho Thượng Quan Vân.
“Ly Nghiêu… Ta… A! Ta… nhất định phải giết ngươi! A a!” Lưu Tích Tứ cắn chặt răng sử dụng khí lực toàn thân, lúc sắp xỉu đi, hắn cảm giác được đứa nhỏ đi ra.
“Oa…” Tiếng khóc mạnh mẽ vang lên, mọi người trong phòng ngoài phòng nhẹ nhàng thở ra.
“Thật tốt quá, thật tốt quá.” Ngũ Mặc cao hứng kêu lên, “Là một bé gái! Là một bé gái!” Người ngoài phòng vừa nghe thấy, rốt cuộc nhịn không được toàn bộ chạy vào.
“Thật là một bé gái? Mau cho ta ôm một cái.” Thái thượng hoàng Lưu Tuyên mỗi tay ôm một đứa, tức chính mình không thừa tay ôm chắt gái.
“Hoàng gia gia, đem Thao nhi cùng Dụ Đầu cho ta.” Bạch Hãn Triệt ôm nhi tử cùng đệ đệ tới giao cho Lưu Vận Tranh cùng Lam Vận Vanh. Kết quả Lưu Tuyên vừa muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-phuc-dao/1995271/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.