Từng cây ngân châm đâm vào trên tay Bạch Tang Vận, khiến hắn từ trong đau đớn tỉnh lại, Lam Khuyết Dương cho hắn uống thuốc thúc sinh, Lưu Hoài Diệp từ trên cổ tay Bạch Tang Vận bóp nát một viên hạt châu óng ánh trong suốt cỡ một móng tay để người pha vào nước lại cho Bạch Tang Vận uống xuống, đây là mười đan quả sau khi Bạch Tang Vận mang thai Lưu Hoài Diệp không tiếc số tiền lớn xin tới cho hắn, chính là chờ khi Bạch Tang Vận gặp nguy hiểm cứu hắn một mạng. Đan quả này trăm năm mới có thể sinh ra một viên, nếu như mang ở trên người như vật phẩm trang sức là có thể bảo hộ tim phổi, dưỡng thân, mà khi khẩn cấp làm vỡ pha vào nước uống một viên thì có thể cứu người một mạng. Sau khi Bạch Tang Vận hư thai, Lưu Hoài Diệp và Lam Khuyết Dương liền sai người đi tìm mười viên đan quả mà có lẽ thiên hạ chỉ vẻn vẹn có ngần ấy này.
Trong phòng, Bạch Tang Vận tỉnh táo lại dùng sức muốn sinh hạ đứa nhỏ ra, ngoài phòng, Bạch Hãn Triệt cũng vừa tỉnh lại đối với bộ dáng người chung quanh vừa mừng vừa sợ bị làm cho hồ đồ.
“Phụ thân sinh rồi?” Bạch Hãn Triệt hỏi.
“Hãn Triệt…” Lưu Vận Tranh khó nén kích động hôn lên môi Bạch Hãn Triệt, “Ngươi cũng thật hồ đồ… Ngay cả chính mình có thai cũng không biết? Mệt ngươi còn học y thuật nhiều năm như thế.” Hãn Triệt có thai, mang thai hơn một tháng, tính tính ngày đúng là mấy ngày y cùng Vận Vanh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-phuc-dao/1995235/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.