Thái Phi Nguyệt nghi ngại dù vẫn phải đi theo Sầm Phong :
- Sao ngươi đột nhiên nảy ý thượng sơn? Định tìm gì trên đó?
Sầm Phong vẫn hăm hở leo thoăn thoắt :
- Cô nương chẳng đã bảo lão phải lên tận đỉnh núi để tìm xuân dược sao?
Thái Phi Nguyệt cố bám theo Sầm Phong :
- Thế thì sao? Ngươi định lên tận đó tìm lão?
Sầm Phong lắc đầu :
- Bản lãnh lão quá cao minh. Tại hạ tự lượng sức, chưa phải là đối thủ thì tìm lão làm gì? Huống hồ, tại hạ đã giải thoát cô nương, tự khắc tìm thấy lão ngay. Không phải thế đâu, vì đi chuyến này là tại hạ quyết lần tìm dấu vết lão.
- Ngươi nghĩ sẽ tìm thấy gì trên đỉnh núi?
Sầm Phong chợt hỏi ngược lại :
- Cô nương nghĩ, tại sao lão phải lên tận đỉnh núi mới tìm thấy xuân dược? Đó là dược thảo tự mọc hay do người chế luyện?
Nàng vụt hiểu :
- Nghĩa là ngươi định lên đó tìm người đã chế luyện dược liệu cho lão?
- Không sai, và phần nào tại hạ mơ hồ đã biết đó là nhân vật nào.
- Ai?
Sầm Phong chợt chậm dần vì đã đến đỉnh núi :
- Cô nương nghĩ là ai? Để dễ đoán, cô nương nên biết thêm, tại hạ còn ngờ rằng lọ đan dược hữu hiệu cô nương từng trao cho tại hạ cũng có thể chỉ là do nhân vật này chế luyện. Ai chứ?
Nàng cũng từ từ chậm dần :
- Thánh Y!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-ma-bao/2055432/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.