Kim Phụng vẫn van nài Sầm Phong :
- Nếu không cho ta cầm giữ tiểu xà, chẳng lẽ chỉ khẽ chạm vào nó cũng không được sao? Ta hứa, chỉ nhè nhẹ ve vuốt nó thôi, ngươi cho nha?
Sầm Phong tỏ vẻ khó xử :
- Biết rằng phật ý ngươi, ta cũng cam chịu. Vì tiểu xà dù quý vẫn không bằng tình bằng hữu giữa ta và ngươi. Vạn nhất ngươi uổng mạng, nói thật nha, dù ta có đủ bản lãnh quật chết tiểu xà thì ngươi vẫn vô phương vãn hồi. Ta không thể cho ngươi chạm vào dù là rất nhẹ.
Kim Phụng thở dài sườn sượt :
- Ngươi quá quan tâm đến ta, dĩ nhiên ta thật cảm kích. Nhưng ngươi có biết ta đang nghĩ gì không? Đó là chỉ cần chạm vào tiểu xà dù chỉ một lần, thật nhẹ. Ta có chết cũng không hối hận. Huống chi, nếu muốn hại ta thì tiểu xà chí ít cũng đã có đến hai cơ hội để tấn công. Vậy tại sao ta vẫn vô tư? Ngươi thử giải thích xem nào?
Sầm Phong gượng gạo nhún vai :
- Ta không thể giải thích. Và đúng là kỳ quái thật đấy. Tuy vậy, dù không thể giải thích ta vẫn không dám mạo hiểm chiều theo ý ngươi.
Kim Phụng chợt hỏi :
- Nếu ta giải thích ngươi nghe thuận tai thì sao? Ngươi sẽ chiều ý ta, thậm chí chỉ một lần cũng được?
Sầm Phong miễn cưỡng bảo :
- Để chờ xem ngươi giải thích thế nào?
Kim Phụng hí hửng giải thích :
- Ta tin rằng cách giải thích không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-ma-bao/2055401/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.