“Nhanh lên nhanh lên!” Hách Thúy Thúy vừa cột tóc vừa giục Hách Đồng Quang đi lấy xe, “Mẹ sắp gọi điện thoại đến rồi!”
Hách Đồng Quang bỏ bát đĩa vào trong máy rửa bát, “Một tiếng trước anh đã gọi em rồi.”
Hách Thúy Thúy cắn miếng bánh mì nhân đậu đỏ, chống nạnh: “Hôm nay là sinh nhật em!”
Trời đất bao la, thọ tinh (*) lớn nhất!
(*) Thọ tinh: Người có sinh nhật trong ngày hôm đó
Vừa ngồi vào xe, ở nhà đã gọi điện thoại đến.
“Vâng vâng, đã tới Tào Viên rồi ạ… vâng… hơi tắc đường…”
Hách Đồng Quang tắt điện thoại, cắm chìa khóa xe vào, khởi động, lên ga, đi ra ngoài. Hách Thúy Thúy sờ soạn đeo khuyên tai, nghe xong Hách Đồng Quang trả lời cho có lệ, cười nói: “Anh vậy mà nói dối hahaha.” Không đúng, “Có phải trước kia anh cũng nói dối em như vậy không?”
Hách Đồng Quang liếc cô một cái, “Ai đợi ai?”
Hách Thúy Thúy lại thả lỏng, “Em vẫn rất đúng giờ mà…”
Ra khỏi hầm để xe, ánh nắng bên ngoài hơi chói mắt, Hách Thúy Thúy dùng tay che mắt, cảm thán, “Thời tiết thật là đẹp! Nhất định là vì hôm nay là sinh nhật em…”
Hách Thúy Thúy vừa khen thời tiết vừa điều chỉnh tấm chắn nắng, lại đeo một cặp kính râm, “Mẹ bảo hôm nay nấu rất nhiều đồ ăn ngon, anh có lộc ăn rồi nhé!”
Hách Đồng Quang cười: “Nhờ phúc của đại tiểu thư.”
Hách Thúy Thúy nghe xong đắc ý cười.
Nhà họ Hách tổ chức sinh nhật long trọng nhất là của Hách Thúy Thúy.
Trước khi đi lớp mầm, mỗi lần đến sinh nhật, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-luc/1701116/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.