Đại Tiên Sinh vừa nói vừa đứng lên:
- Lão Bạch, ta còn bận việc nên không tiễn được. Người đâu, lấy xe ngựa cho đại nhân!
Bạch đại nhân nhanh nhẹn đứng lên trước, một đường ra khỏi phòng khách, có hai người hầu nhẫn đi qua núi đá bước qua đường mé bên, có xe ngựa đậu sẵn rồi.
Mới rồi Đại Tiên Sinh giận thật, luyện khí sĩ Kim Đan kỳ ít khi nổi giận. Người hầu vô lễ chỉ là thứ yếu, chủ yếu là tin thế tử gặp chuyện bị người hầu oang oang nói không biết đã có bao nhiêu người nghe.
Trước khi gã gặp nô tài đó không biết đã nói bậy bạ gì với ai.
Nghĩ đến đây Đại Tiên Sinh hỏi người hầu khoanh tay đứng một bên:
- Nô tài mới rồi đã chết chưa?
Các gia phó nhìn nhau.
Tiểu tư trẻ tuổi trả lời:
- Bẩm Đại Tiên Sinh, đã cho chó ăn. Nếu Đại Tiên Sinh vẫn chưa nguôi giận thì chúng ta xẻ bụng chó ra nghiền xương thành tro.
Biểu tình Đại Tiên Sinh trầm trọng nói:
- Khỏi cần, coi như hắn hên. Nhị Tiên Sinh về chưa?
- Bẩm Đại Tiên Sinh, vẫn chưa.
- Người bên Trường Bình hầu phủ có lại đây không?
Đại Tiên Sinh hỏi như vậy vì có lý do. Thế tử Tiêu Dao Hầu vốn bị cấm túc trong phủ không cho đi ra nửa bước, đây là ý của Tiêu Dao Hầu. Nhưng hôm nay là sinh nhật của Trường Bình Hầu, trưởng huynh của Tiêu Dao Hầu, bá phụ của thế tử, nếu không đi thì không ổn. Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043987/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.