Khuôn mặt hơi điển trai, khoảng ba mươi tuổi, da hồng hào trơn bóng, đôi mắt đen láy, lông mi dài như lông chim sáng bóng. Cằm có râu ngắn khiến bề ngoài của Tiêu Dao Hầu chính chắn, trầm ổn rất nhiều. Nếu không thì nhìn mặt Tiêu Dao Hầu như quý công tử, loại người phong lưu ở mãi trong thanh lâu.
Cả người Tô Kính khó chịu như bị kim đâm, khí lạnh sắc bén dấy lên bão nguyên khí quanh thân hắn. Tay Tiêu Dao Hầu chạm nhẹ lên trán Tô Kính, linh hồn hắn run rẩy, người cứng ngắc.
Tiêu Dao Hầu không giống một con người mà tựa như thần linh.
Tiêu Dao Hầu đứng trước mặt Tô Kính mới biết có vài tình tiết trong tiểu thuyết rất buồn cười, đối mặt cường giả như vậy dù ngươi có nhiều tín niệm hơn nữa cũng vô dụng, phản ứng cơ thể mới là chân thật nhất.
Đừng nói Tiêu Dao Hầu ra tay, giờ Tô Kính muốn nói cũng không ra một câu, nếu bị vạch trần thì chỉ có đường chết.
Tiêu Dao Hầu nhìn Tô Kính, khuôn mặt không biểu tình.
Tiêu Dao Hầu nhìn lâu đến một phút mới thở dài thườn thượt:
- Tại sao ta sinh ra nhi tử như ngươi?
Tô Kính thấy lạnh, lạnh nhói lòng.
May mắn Tiêu Dao Hầu không phải phụ thân của hắn, nếu là nhi tử ruột nghe lời như thế thì sẽ có cảm giác gì?
Tiêu Dao Hầu thẳng người dậy:
- Tô Kính, ta mời Lâm Hoành Sơn đệ nhất kiếm khách biên quan bắc vực đến chỉ đạo võ kỹ cho ngươi. Bên binh bộ ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043977/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.