🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trước rượu nên hát



Đời người bao lâu?



Giống như sương sớm



Ngày qua khổ đau



Nghĩ tới ngậm ngùi



Buồn lo suốt đời



Lấy gì quên được



Chỉ có rượu



Xanh xanh áo ai



Lòng ta bồi hồi



Chỉ vì ai đó



Trầm ngâm đến nay



Hươu kêu rao rao



Cùng ăn quả bình



Ta có khách quý



Gảy đàn thổi sênh



Trăng sáng sao thưa



Ô thước bay về phía nam



Ba vòng cây lượn



Đậu cành nào đây...



Tô Kính hát đây đây thì không nhớ lời nữa, hắn giả bộ say ném cây trâm vàng đi, cầm bầu rượu lên nửa đầu uống cái ực.



Hoàng Sương oán trách liếc qua, nhặt lại cây trâm vàng bị Tô Kính ném trên bàn, giấu trâm vào ống tay áo chứ không chịu cài lên tóc nữa. Bài Đoản Ca Hành của Tô Kính cắt bớt câu chuyện mà người nơi này không hiểu, đoạn kết dùng điển cố càng không liên quan tới lịch sử của thế giới này.



Tô Kính dù sao không phải thi nhân, càng không có tài của Ngụy Võ nên bỏ dở giữa chừng.



Bích Nhãn Thần Nha xoay quanh trên bầu trời nghe trường ca của Tô Kính, nó kêu một tiếng bay xa.



Tô Kiến cười to bảo:



- Đại ca, văn tài của tam đệ rõ là không phải do đọc thư bậy bạ. Giống như sương sớm, ngày qua khổ đau. Giống như sương sớm, ngày qua khổ đau!



Nói đến đây Tô Kiến bỗng thấy đại ca Tô Linh khóc.



Tô Kiến biết đại ca đang nhớ mẫu thân. Mẫu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043872/chuong-60.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hồng Liên Bảo Giám
Chương 60: Huynh đệ (Hạ)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.