Tô Kính biết Nguyên Thùy Vũ không thể nào vì tính kế hắn mà kiếm cái hòm này. Nếu Nguyên Thùy Vũ muốn giết hắn thì ra tay ngay bây giờ cũng được, Tô Kính không thể đánh trả. Dụ hắn vào tiểu thế giới địa phủ thì Nguyên Thùy Vũ cũng không thoát khỏi liên quan, miễn gã làm gì sẽ bị Tiêu Dao Hầu giết ngay, không cần chứng cứ.
Miễn Nguyên Thùy Vũ không bị điên thì sẽ không xuống tay với Tô Kính. Tô Linh, Tô Kiến chưa có giá trị cao đến mức một cường giả Kim Đan chôn cùng họ.
- Tô Tuyết, ngươi sợ cái gì?
Nguyên Thùy Vũ cau mày nói:
- Tỷ phu anh hùng cả đời, tử nữ của tỷ phu không thể có người yếu đuối!
Nguyên Thùy Vũ nói câu đó hơi nghiêm khắc.
Tô Tuyết chu môi ló ra nửa khuôn mặt cãi lại Nguyên Thùy Vũ:
- Nhưng cữu cữu, ta không có một món pháp khí nào ra hồn.
Nguyên Thùy Vũ bật cười, nói:
- Tỷ phu vẫn không khác gì. Thôi, cữu cữu tặng cho ngươi một món pháp khí là được, dù sao...cũng là xử lý người khác lấy được nó, không tiện lấy ra dùng.
Nguyên Thùy Vũ lấy một tiểu kiếm dài bảy tấc nâng trong bàn tay tựa như linh xà chói mắt, tiểu kiếm vặn vẹo rung bần bật như muốn trốn khỏi tay gã.
Nguyên Thùy Vũ hé môi thổi một hơi bảy sắc vào tiểu kiếm, trong tiểu kiếm phát ra tiếng thét thê lương rồi ngừng vặn vẹo.
Nguyên Thùy Vũ cẩn thận dùng hai ngón tay kẹp thân kiếm đẩy tới trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043818/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.